Dung Nhàn dường như có ấn tượng rất tốt với An Tống.
Hai người trao đổi với nhau vài câu, khi Dung Nhàn xoay người rời đi, cô vỗ vỗ vai Dung Thận, "Mắt nhìn không tồi."
Giọng nói không quá to cũng không quá nhỏ, tình cờ An Tống có thể nghe rõ ràng.
Dung Thận nhướng mày, giơ cánh tay kéo vai An Tống, rũ mắt xuống, an ủi nói: "Tối nay không có người ngoài, không cần quá gò bó."
An Tống đáp nhẹ, thân thể vô thức tiến lại gần cánh tay của người đàn ông.
Vốn dĩ cô bị bệnh tim nên không thích tiếp xúc gần gũi với người khác, nhưng sự chu đáo và săn sóc của bác sĩ Dung khiến cô theo bản năng muốn lại gần.
Người đàn ông vẫn luôn nhạy bén, cư nhiên không bỏ qua chủ ý động tác tiếp cận của An Tống.
Đôi môi mỏng của anh nhếch lên một đường vòng cung dễ chịu, cẳng tay hạ xuống, nhẹ nhàng áp vào bả vai cô, anh dẫn cô đến đám đông một cách ân cần không phô trương.
"Tiểu An Tống, anh còn tưởng tối nay em sẽ không tới."
Như một người quen, Dịch Kha dẫn đầu qua chào hỏi.
An Tống cười nhẹ, "Dịch sư ca."
Dịch Kha sờ sờ mu bàn tay, sau đó nhìn về phía Dung Thận, cười sáng lạn trêu ghẹo, "Ngật Đình đợi anh nửa ngày rồi, nếu anh còn không qua, anh ta rồi lại chửi đổng cả lên."
An Tống liếc về phía hướng hất đầu của Dịch Kha, liền nghe thấy anh nói: "Có lẽ có chuyện muốn thương lượng với anh, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiet-luyen-tri-mang/2527954/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.