Đối với vấn đề thân phận, Nguyễn Đan Linh là người có tiếng nói nhất.
Hồi đó, bản thân bà bị Dung lão phu nhân chỉ trích vì xuất thân bình thường, coi thường vì thân phận diễn viên.
Trong suy nghĩ của thế hệ cũ, cho dù thành tích trong làng giải trí có cao đến đâu thì trong lòng bọn họ diễn viên vẫn chỉ là những nghề cấp thấp.
Cũng thiệt thòi cho Dung Kính Hoài, là một kiểu người 'não yêu đương' có trách nhiệm, năm đó rời khỏi biệt thự của Dung thị để lập gia đình riêng của mình vì Nguyễn Đan Linh.
Ở Trạm Châu những năm này, làm vua một cõi tự do tự tại, vợ chồng vẫn luôn ân ái như xưa.
Bây giờ, Dung Kính Hoài lại nghe vợ nói như vậy, biết đang cảnh báo trước cho ông, bèn nắm tay bà xoa xoa hai lần, "Lão phu nhân tuổi đã cao rồi, em hà tất gì phải tức giận, bà cũng không hồ đồ, còn có Tiểu Cửu mà, An An nhất định sẽ không bị tổn hại ở nhà cũ đâu."
Nguyễn Đan Linh ngạo nghễ khịt mũi, "Anh cứ nói lời tử tế dỗ dành em đi. Lão phu nhân ngang ngạnh thế kia, một khi biết Tiểu Cửu định tổ chức hôn lễ với An An, chưa chắc làm sao thăm dò ý chứ. Mấy lời nói khó nghe đó, nếu như không phải em là một người nhẫn nhục chịu đựng, thực sự chọc đến em, làm cho bà cụ tức giận, cũng đừng mong em xin lỗi."
"Anh còn không hiểu tính cách của em sao?" Dung Kính Hoài cười liếc bà một cái, "Chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiet-luyen-tri-mang/2527742/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.