Trình Phong bình tĩnh phân tích trong vài giây, trầm giọng nói: "Cũng không đến nỗi đường đột, An tiên sinh đã gặp Cửu gia, cũng biết thông tin hai người đã lĩnh chứng, tuy không nói gì nhưng trong lòng nhất định đã có gì đó. Bà không cần phải lo lắng đột nhiên ông ấy quay trở lại chùa Đại Thụy, tôi cảm thấy... ông ấy còn có thể quay về."
"Sao nói vậy?"
Trình Phong chớp chớp mắt, mơ hồ trả lời: "Cửu gia nhất định có sắp xếp."
Nguyễn Đan Linh rơi vào một mớ hỗn độn, nghĩ đến những gì Dung Kính Hoài đã nói trước khi ra ngoài, cuối cùng bà cũng từ bỏ ý định gặp An Tương Hoài.
Tiểu Cửu nếu đã có chuẩn bị, thật sự bà cũng không vội.
"Vậy thì về trước đi..."
Lời còn chưa dứt, mấy chiếc ô tô ở làn đường đối diện đột nhiên chạy tới.
Bệnh viện cách xa khu đô thị, vị trí hẻo lánh, giao thông đường bộ không thuận tiện như ở thành phố.
Sau chín giờ tối, có rất ít người đi bộ và hầu như không có xe cộ lưu thông trên đường.
Lý do khiến những chiếc xe ở làn đường ngược chiều thu hút sự chú ý của Nguyễn Đan Linh và Trình Phong là do chiếc xe đi đầu bật đèn pha, khi rẽ đèn chiếu thẳng vào xe thương vụ.
Nguyễn Đan Linh không quan tâm chút nào, nhưng khi những chiếc xe giống hệt nhau đó chạy vào cổng chính của bệnh viện, chuyện này có vẻ kỳ lạ.
Cho dù việc quản lý giờ thăm khám của khoa nội trú có lỏng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiet-luyen-tri-mang/2527728/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.