Mặt Dung Kính Hoài không chút thay đổi tiến lên một bước, ngữ khí tràn đầy cung kính: "Mẹ xem mẹ nói kìa, không phải mùa hè năm ngoái có trở về tổ chức sinh nhật cho mẹ sao."
An Tống và Dung Thận không có tư cách bình luận về việc hòa giải giữa các trưởng lão.
Ánh mắt Dung lão phu nhân đảo qua mấy người, hếch cằm, "Tiểu Cửu, cháu dẫn người ta ra ngoài đi dạo trước đi, A Yến và Tiểu Vãn đang ở sân trước, từ nay về sau đều là người một nhà, gặp mặt biết nhau càng sớm càng tốt."
An Tống đang lén nhìn phòng trà, nghe vậy liền liếc nhẹ bà lão một cái.
Bà gọi cô là 'người ta', không còn là 'cô gái' hay 'Tiểu An' nữa.
Ngược lại, đối với Dung Yến và Văn Vãn đều là gọi yêu.
Sống đến tuổi của lão phu nhân, muốn làm người khác khó xử, cũng có thể làm một cách lặng lẽ.
Nhưng An Tống nhạy cảm và thông minh hơn bà tưởng, nên cô có thể hiểu được cách đối xử khác biệt như vậy.
Nói cách khác, lão phu nhân cố ý thờ ơ là bày tỏ sự không hài lòng đối với cô.
An Tống không nói gì, Dung Thận nắm lấy tay cô, bình tĩnh đi ra khỏi phòng trà, quay người lại trầm giọng hỏi: "Sân sau có một rừng cây ăn quả, em có muốn đi xem không?"
Cô gái vui vẻ đồng ý, "Được ạ."
Vệ sĩ A Kỳ liếc nhìn Dung Thận qua khóe mắt, rồi đóng cửa lại sau lưng.
Xuất thân trong gia đình giàu có nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiet-luyen-tri-mang/2527727/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.