Ông lão điềm nhiên cười như không cười, vuốt râu mắt trông ra xa xăm, Hoa Ly chấn động ngồi trên tảng đá ngẩn ngơ, lắp bắp.
"Ngày nào cũng thế ư?"
Cô kinh ngạc đến mức âm thanh lí nhí thành to rõ, nhìn ông lão vuốt râu gật đầu còn ngẩng cao mặt hướng mắt sâu, như đang phán xét người đàn ông ngoài mà đầu óc cô bối rối.
"Ngày nào cũng thế..."
"Ừm, ngày nào cũng thế, chỉ một đóa!"
Bạch Thượng giơ một ngón tay biểu đạt, nói vài câu ông liền quay người vào, Hoa Ly cũng không gọi người lại để hỏi cho ra nhẽ. Cô nhìn ra giữa hồ nước lớn mênh mông, đánh giá nó ít nhiều cũng sâu 3 4m, hoa lại mọc ở giữa hồ, xa như thế...ai có đủ can đảm ra đó bẻ chứ ?
Mà, cho dù có thật sự ra đó thì cũng không cần phải bơi cho tốn sức, chẳng phải có xuồng ở đây sao ?
Hoa Ly nhất thời không hiểu Huân Bạc làm vậy để được gì ? Lại còn chỉ bẻ đúng một đóa hoa !
Cô nhìn hắn chật vật trong đám sen mà sốt ruột, lựa một hồi hắn thật sự chỉ lấy đúng một đóa rồi bơi vào, hắn sợ hoa sẽ giập mà ngậm nó trong miệng, chẳng khác nào chú chó ngậm khúc cây được chủ ném cho lượm về.
Vào đến bờ, hắn nhanh chóng cầm đóa hoa trong tay, chỉ thở vài hơi lấy sức rồi loạng choạng đến chỗ Hoa Ly.
"Hoa Ly."
Cô gái liền tập tễnh đi ra đón hắn, không biết từ bao giờ cô lại cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiet-do-cua-ac-ma/2793753/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.