"Ly Nhi!"
Người đàn ông xúc động không chờ đợi được Huân Bạc đến nơi, ông chạy một mạch đến đón con gái.
"Ly Nhi!"
"Bố!"
Hoa Ly nhỏm người, khóe mắt cay xòe vương tay đón nhận, Huân Bạc liền thả cô xuống đoàn tụ với bố. Sau bao nhiêu ngày gian nan cuối cùng cũng có được tiếng cười, Hoa Ly ôm chầm lấy người thân, khóc nghẹn ngào.
"Bố ơi..."
"Ly Nhi, may quá! Tạ ơn trời con đã tỉnh!"
Hoa Ưu siết mạnh vòng tay chặt chẽ, gần như muốn khảm cô gái nhỏ vào người, cảm xúc dâng trào trong lòng khiến ông mất kiềm chế, rơi lệ mừng rỡ theo cô.
Trịnh Ý và Huân Bạc đều đứng một bên nhìn cảnh bố con thắm thiết, có lẽ người khác không để ý sắc mặt của hắn, nhưng Trịnh Ý lại rất quan tâm con trai, bà nhìn ra dường như hắn có rất nhiều tâm sự.
Màn đoàn tụ nhanh chóng kết thúc ngay sau đó, Hoa Ly được về dinh thự, trong đầu cô không ngừng mông lung, trước đó không lâu Huân Bạc đã từng nói sẽ buông bỏ cô. Thế nhưng, hiện giờ hắn lại đưa cô về địa ngục xa hoa, Hoa Ly nghĩ ngợi chốc chốc lại rơi vào thất vọng, xem ra chỉ là lời hoa mỹ, miễn cưỡng cô cũng thôi không nhắc, chấp nhận số phận bị giam cầm.
Một ngày ở Huân gia không khác gì so với hơn nửa năm trước, từ cảnh vật tới người làm đều không thay đổi. Hương Lan vẫn như xưa, tận tình chăm sóc cô, đêm đến cô và Huân Bạc vẫn ngủ chung một phòng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiet-do-cua-ac-ma/2793751/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.