Lan Hương cư.
"Mẫu thân, sao ca ca còn chưa tới nữa?" Dịch Minh Chân ngồi trên ghế tay nắm chặt khăn nhỏ, lo sợ bất an, thỉnh thoảng còn ngẩng đầu nhìn về phía cửa lầu các.
Tiêu thị ngồi ghế bên cạnh bình tĩnh cúi đầu uống trà, vừa định đưa tay gọi Ngụy ma ma ra ngoài xem thế nào thì dưới lầu bỗng truyền đến tiếng bước chân của nha đầu Xuân Đào cùng tiếng nói: "Mời Thế tử gia lên lầu, phu nhân và Tứ tiểu thư đang chờ thế tử!"
Mẫu nữ nghe tiếng cùng nhìn sang, không bao lâu đã thấy Ngụy ma ma đưa tay vén rèm lên, Dịch Minh Phong chầm chậm bước tới.
Dịch Minh Chân thấy khuôn mặt lạnh lùng của hắn, theo bản năng sợ hãi, đột nhiên từ chỗ ngồi đứng lên.
"Mẫu thân!" Dịch Minh Phong tiêu sái bước đến thi lễ với Tiêu thị, Xuân Trúc mang nước trà lên xong cũng tự biết thức thời lui ra ngoài.
Đợi bọn hạ nhân lần lượt đi hết, Dịch Minh Phong đột nhiên trở mặt thấp giọng quát: "Quỳ xuống!"
Dịch Minh Chân hoàn toàn không phản ứng kịp, vội hốt hoảng theo bản năng quỳ xuống.
Tính cách Dịch Minh Phong vốn luôn ổn trọng, không lộ ra vui buồn, Dịch Minh Chân bị hắn dọa không nhẹ, nước mắt vội tuôn ra dưới mi, nàng cắn răng nói: "Ca ca, muội chỉ là không cam lòng...."
"Muội có gì mà không cam lòng?" Dịch Minh Phong mắt lạnh thấu xương cắt ngang lời nàng, tùy ý ngồi vào ghế bên cạnh phía trên: "Có vị trí chính thê của Bành Tử Sở, Bình Dương Hầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiep-chinh-vuong-phi/2069613/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.