Phủ doãn Kinh Triệu.
Bên ngoài công đường bị bách tính vây lại chật như nêm cối, bọn họ đều duỗi thẳng cổ, ló đầu qua, rướn người lên, hi vọng nhìn thấy cảnh tượng bên trong. Cái này không thể trách bọn họ, bởi vì đây là lần đầu tiên nhìn thấy được người từ nước bên ngoài đến cáo trạng bách tính nơi đây, cho nên cảm thấy mới mẻ.
Trên trán Tôn kế Thành mồ hôi lạnh thi nhau túa ào ào, vốn cho rằng vụ án này rất đơn giản - Thất hoàng tử trên đường dạo chơi có buông lời nhục mạ Nhiếp chính vương của Tiêu quốc, khiến cho Tiền Lai nghe được sinh lòng bất mãn, nhịn không được ra tay đánh người, sau đó làm bị thương Thất hoàng tử, túm lại chỉ cần bồi thường chút ngân lượng rồi nhận trừng phạt vài gậy là được rồi, thế nhưng mà ai biết được, cái tên Tiền Lai này đến thời điểm nước sôi lửa bỏng, ngay ở trên công đường giằng co qua lại với Thất hoàng tử lại lỡ miệng khai ra Nhiếp chính vương có dính líu trong chuyện này, rồi giờ phải xử sao đây?
Bách tính bên ngoài thảo luận sôi nổi như cái chợ.
Hiển nhiên không có ai mong muốn xảy ra chiến tranh, hai nước thỏa thuận nghị hòa là điều mà dân chúng vẫn luôn mong đợi, nếu có người rắp tâm muốn phá hủy mối nghị hòa lần này, thì đó dám khẳng định rằng chính là kẻ thù của bọn họ. Thế nhưng lời Tiền Lai vừa nói ra, Nhiếp chính vương chính là kẻ mưu toan muốn phá hủy mối nghị hòa lần này, đây rốt cuộc là sao thế?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiep-chinh-vuong-hit-meo-moi-ngay/993236/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.