*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Xiao Yi.
Kiều Dư điều chỉnh tâm trạng của mình lại rồi mở cửa phòng ra.
Mấy người Xuân Lan vẫn còn canh gác ở ngoài, vừa thấy nàng ra, ai nấy đều thấp thỏm, “Tiểu Ngư cô nương.”
Trong lòng Kiều Dư có hơi xấu hổ, nàng nói với họ, “Ban nãy là ta thất lễ, xin lỗi…”
Mọi người ngoài này đều có ý tốt chuẩn bị sinh nhật cho nàng, thế mà nàng lại hắt ý tốt của họ đi.
“Tiểu Ngư cô nương đừng áy náy,” Xuân Lan dịu dàng mỉm cười, không hề để trong lòng những gì vừa xảy ra.
Biết được sinh nhật là ngày đau đớn của Kiều Dư, Xuân Lan liền không nhắc tới nữa, ngược lại rất ân cần hỏi thăm, “Bây giờ cô nương đã cảm thấy khá hơn chút nào chưa?”
Kiều Dư gật đầu, “Khá hơn nhiều rồi, còn nữa, ta không ăn mì trường thọ này đâu, ngươi đổi vài món ăn sáng đơn giản tới cho ta là được.”
Sau khi Kiều Dư ăn sáng xong, Lễ bộ Thượng thư – Trương Tự đã dẫn theo mấy người nội thị vệ tới trước cổng lớn của phủ Nhiếp chính vương, chỉ đích danh Kiều Dư ra tiếp chỉ.
Trần Bình vội sai người đi mời Kiều Dư tới đây, đồng thời chỉ huy hạ nhân trong viện bày biện hương án [1].
Trong lúc chờ đợi, trước cổng phủ Nhiếp chính vương đã có không ít người tụ tập.
Phía sau hai cánh cửa đang rộng mở,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiep-chinh-vuong-ga-vo-moi-ngay/2665281/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.