1.
"Yo, em còn biết trở lại?"
Đi qua con dốc phía sau của tòa nhà ký túc xá, một giọng nói quen thuộc đột nhiên vang lên.
Một bóng người cao lớn bước ra từ trong bóng tối, anh ta khoanh tay trước ngực, khuôn mặt tối sầm không rõ ràng.
"Đệt? Anh làm gì ở đây?"
Tôi giật mình, cau mày.
"Em biết hôm nay là ngày gì không?"
Ngày gì?
Không biết.
Thấy vẻ mặt tỉnh bơ của tôi, anh ta càng tức giận, lời lẽ như đổ quạu.
"Dư Nhiên, chúng ta đang yêu nhau sao? Hôm nay là kỷ niệm ba năm chúng ta yêu nhau! Em thì sao, gọi điện thì không nghe , nhắn tin em cũng không rep, thân làm bạn trai, anh ngay cả bạn gái đi đâu cũng không biết, đành ngồi xổm ở đây chờ."
À, hình như hôm nay là ngày kỉ niệm.
Dạo này bận quá nên quên mất.
Buổi tối cùng bạn bè ăn tối, Phương Thần gọi hết cuộc điện thoại này đến cuộc điện thoại khác, làm mất hứng không nói, mà thực rất phiền.
Tôi chỉ đơn giản là tắt nó đi.
Nhìn vẻ mặt tức giận của anh, tôi biết mình có lẽ là sai rồi, bước tới nắm tay anh an ủi: “Anh biết không, dạo này em bận quá.”
Hắn cúi đầu nhướng mày, không thể tin nói: "Bận rộn khi cùng bạn trai nói chuyện, còn rảnh khi cùng người đàn ông khác ăn cơm sao?"
"Anh đang nói cái gì vậy? Có cả con gái nữa mà."
Thấy rằng anh ấy dường như sắp bĩu môi vì tức giận, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhien-nhien-tua-thieu-hoa/3495224/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.