Khi trên trời đã không còn náo động , trở lại một màn đêm vô cùng tĩnh lặng , bà lật đật chống gậy ra ngoài phát ba phong bao lì xì đỏ vẫn không ngừng nhai trầu xoa đầu ba đứa nhỏ chúc ' cát tường may mắn ' .
Thẩm Mặc cũng chuẩn bị phong bao đáp lại , nội tươi cười tít mắt .
" Thằng bé này như thế , lại trưởng thành sớm thế ! chu toàn mọi việc thật không có điểm trừ cô gái nào sau này phải may mắn lắm mới có thể trở thành người yêu của con được "
Nhiên Nhiên bất giác quay sang đối phương mỉm cười , bà nói đúng cô hẳn là một người con gái may mắn lắm mới làm được người yêu của cậu .
Kiên nhìn đồng hồ sốt ruột bảo " Em với anh đi hái lộc đầu xuân đi , chị ở nhà thôi nhá để mình em với anh đi cho tự nhiên "
" Ờ nếu có cho chị cũng không đi cùng đâu , nên cứ yên tâm đi cùng đi nhá "
Miệng bà nhai trầu " Hai đứa này cứ như chó với èo ấy , hai đứa đi nhanh rồi về , con gái con nứa ở nhà là phải . Nhiên Nhiên ở nhà giúp bà hạ cỗ bà muốn nghỉ một lát , người già rồi giờ vô dụng vận động một chút cả người liền đau ê ẩm "
" Vậy bà cứ nghỉ ngơi đi để con dọn cho , hai người cứ đi đi nhá "
Kiên kéo Thẩm Mặc ra cổng , cậu cố quay đầu lại " Nhớ đợi tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhien-nhien-ngoc-toi-thuong-em/2022553/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.