Editor: Ngạn Tịnh.
"Buông ra, buông, đám cẩu nô tài các ngươi, có phải không muốn sống nữa rồi hay không? Bổn vương chính là Ninh vương tiên đế tự mình phong, cũng là người có Thượng Phương bảo kiếm, các ngươi cũng dám làm càn..." Đông Huyền Lâm kêu gào không ngừng.
Ngay cả Bạch Vi vừa tới Cẩm Mặc Hiên cũng bị lời hắn nói cho choáng váng, cho dù là Ninh vương tiên đế tự mình phong, cho dù có Thượng Phương bảo kiếm, cũng không đại biểu ngươi có thể tùy ý ngủ với nữ nhân của Hoàng Đế có được không? Xem bộ dáng của hai người hẳn là trực tiếp bị người bắt thông dâm ở giường, vết hồng trên cổ còn cực kỳ rõ ràng luôn, cũng không biết lúc vừa nhìn thấy Đông Huyền Diệp có biểu tihf như thế nào, khẳng định là rất phấn khích, Bạch Vi đều có chút đáng tiếc, không thấy được!
Đi vào bên trong, ngọn đèn rộng thoáng, dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, Bạch Vi liếc nhìn Vạn Thanh Ly run rẩy càng thêm mãnh liệt, sắc mặt đúng lúc hiện ra vẻ kinh ngạc cùng khiếp sợ, sau đó như là nghĩ tới cái gì sắc mặt nhất thời có chút thay đổi, tiến lên hai bước, bay thẳng đến dưới chân Đông Huyền Diệp quỳ xuống.
"Cầu Hoàng Thượng khai ân, muội muội, muội muội..." Nói tới đây, biểu tình của Bạch Vi dường như cực kỳ khó xử, trong con ngươi sáng ngời cũng hiện ra chút bất lực, ngẩng đầu liếc mắt nhìn Đông Huyền Diệp một cái, thấy đối phương vẫn luôn nhìn chằm chằm mình không chớp mắt dường như là đang chờ mình giải thích,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiem-vu-cua-vat-hy-sinh/1297750/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.