Editor: Ngạn Tịnh.
Nghe xong lời Giang Dụ Lâu nói, khóe miệng Bạch Vi hơi hơi cong lên. Qủa nhiên, chuyện đánh ngốt Vạn Bạch Vi vào vực sâu trong kịch tình rốt cuộc cũng xảy ra. Đông Huyền Diệp lại sủng ái nàng đến nhường nào, thê tử ngoại tình chính là ngoại tình, không có nam nhân nào có thể nhịn xuống được, huống chi là Hoàng Đế cao cao tại thượng chứ? Thật ra ngẫm lại Tống Hàn Lâm kia cũng là kẻ bị liên luỵ, chỉ là một chút tình cảm quý mếm từ nhiều năm trước, nhưng nay lại thành bùa đòi mạng, rõ ràng là một người chồng tốt người con ngoan, đến sau thế nhưng chỉ bởi vì một bức thư, cửa nát nhà tan, nếu thật sự tính toán lại, nam nhân này mới là vậy hy sinh xui xẻo nhất trong kịch tình đi?
"Cẩn thận nhìn chằm chằm bên kia, vừa có gió thổi cỏ lay gì liền hội báo cho ta." Bạch Vi xoay người, làn váy nhẹ tung, nhẹ giọng nói. Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ đứng sau, bây giờ phải xem ai mới là con chim sẻ kia.
"Vâng." Giang Dụ Lâu tiếp nhận mệnh lệnh, trong mắt lướt qua tia sáng tối. Bằng vào kinh nghiệm nhiều năm ở Đông Hán nói cho y biết, nhất định phải xem trọng người này, bên trong có miêu mị. Y luôn cảm thấy đám người kia hẳn là nhắm đến nương nương, sao y có thể để nàng chịu chút thương tổn nào?
"Miễn Chi, mấy ngày nay thật vất vả cho ngươi, lúc nãy ta ở phòng bếp làm chút điểm tâm, bánh Phù Dung, ngươi muốn ăn không?" Bạch Vi tiến lên hai bước, ngẩng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiem-vu-cua-vat-hy-sinh/1297749/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.