Editor: Pn Pn/ Phuong_Virgo
Về đến nhà, Bạch Vi phát hiện Viên Sĩ Thịnh đang ngồi trên ghế ngủ gật, ngủ đến chảy cả nước miếng, bộ dáng kia nhìn qua thật ngốc. Bạch Vi đỡ trán, tên ngốc này có thể ăn, có thể ngủ, có thể gặp rắc rối, theo kịch tình nếu không có Dương Bạch Vi luôn đi theo phía sau dọn dẹp hậu quả cho hắn, hắn sớm đã bị người ta đánh chết không biết bao nhiêu lần. Hắn khỏi bệnh không những không đối xử tử tế với cô mà còn bức cô vào chỗ chết, thật vô lương tâm, càng nghĩ Bạch Vi càng nắm chặt tay.
Đột nhiên, cô tát thật mạnh vào mặt Viên Sĩ Thịnh, hắn bừng tỉnh, đáy mắt theo bản năng xẹt qua tia ngoan độc, Bạch Vi nhướng mày, xoa mặt hắn, thân thiết hỏi: "Làm sao vậy, khờ bảo gặp ác mộng à?"
Nghe cô hỏi, biểu cảm theo bản năng kia của Viên Sĩ Thịnh biến mất, lại khôi phục bộ dáng ngốc nghếch lúc trước, khóc nức nở: "Ô, ô đau quá..."
"Không đau, không đau, vừa rồi có con muỗi muốn cắn khờ bảo, ta đã đánh chết nó rồi, mau ngủ đi." Bạch Vi thuận miệng nói bừa, cô cũng không thể nói thẳng với hắn là nhìn không vừa mắt nên muốn đánh.
Nhìn Viên Sĩ Thịnh một giây trước còn nước mắt lưng tròng, ngay lập tức đã có thể đi vào giấc ngủ tiếp, Bạch Vi đảo mắt, không quan tâm đến hắn nữa, leo lên giường đi ngủ. Tuy rằng cô vẫn trói chặt Viên Sĩ Thịnh nhưng cách một khoảng thời gian cô sẽ nới lỏng dây để hắn không tàn phế được.
Một đêm mộng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiem-vu-cua-vat-hy-sinh/1297696/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.