Editor: Pn Pn
Bạch Vi đứng yên tại chỗ, không tiến lên, cẩn thận đánh giá Nguyễn Thanh Thanh, linh khí trong quả sơ ri kia không phải do người phụ nữ này tạo ra, người bên ngoài không rõ chuyện này nhưng Bạch Vi sao có thể nhìn không ra, trước ngực của cô ta không biết đeo linh vật gì mà có linh khí cực kỳ nồng đậm, đến Bạch Vi nhìn cũng có phần thèm nhỏ dãi. Cuối cùng đã hiểu vì sao Nguyễn Thanh Thanh sau khi ly hôn lại đẹp ra rất nhiều, mỗi ngày đều được linh khí sung túc như thế chăm sóc, ngay cả cây khô còn có thể ra hoa lại, càng đừng nói đến một người sống sờ sờ.
Nghĩ thầm trong đầu như vậy, Bạch Vi nhìn Nguyễn Thanh Thanh như bình thường, bước chân hướng về phía cô ta, cười xã giao.
"Những quả này là cô tự trồng sao? Trông thật đẹp mắt, tôi muốn mua một ít." Đến trước mặt Nguyễn Thanh Thanh, Bạch Vi nhu hòa nói.
Cô phát hiện khi mình đến gần Nguyễn Thanh Thanh, trong mắt cô ta xẹt qua tia khinh bỉ rất nhanh, nếu không phải Bạch Vi vẫn luôn chú ý từng biểu hiện của cô ta chỉ sợ sẽ không phát hiện ra. Nguyễn Thanh Thanh khinh thường cô vì cái gì? Hai người bọn họ lúc trước rõ ràng không có quan hệ, chẳng lẽ... ha ha, chuyện càng lúc càng thú vị đây.
Bạch Vi giả vờ như không phát hiện, còn mua một ít sơ ri, những thứ tràn đầy linh khí này đối với cô là đại bổ, là kẻ ngốc mới buông tha. Mua xong, cũng không trò chuyện gì thêm với cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiem-vu-cua-vat-hy-sinh/1297695/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.