Lam Thiên lúc này ú ớ mãi như đang muốn nói gì đó với Cậu. Lai Tử thấy vậy cũng gặn hỏi:
- Có chuyện gì muốn nói sao?
Cô lúc này khuôn mặt trở nên đáng yêu với hai má hồng. Có lẽ là vì xấu hổ. Hai ngón tay trỏ chọc chọc vào nhau. Lam Thiên hít một hơi thật sâu để lấy lại bình tĩnh nhưng cô vẫn ngượng ngùng hướng mắt ra chỗ khác.
Cô ngập ngừng nói:
- Ờ thì...tao muốn sờ vào yết hầu của mày một lần nữa có được không?
Lam Thiên vừa nói mặt vừa đỏ lên như trái cà chua chín mộng đỏ vậy.
Nhưng người đỏ mặt ở đây đâu chỉ riêng mình cô cơ chứ. Còn có cả Lai Tử kia kìa!
Cậu đang đỏ mặt tí tai không biết nên phản ứng ra sao, bất giác không biết nói gì. Cậu ngại ngùng suy nghĩ: ''Bộ nhỏ không coi lời mình nói ra gì à? Lại còn muốn xin xỏ điều này nữa chứ.''
Lam Thiên thấy vậy cũng đã đoán được bản thân đã nói ra điều kiện không nên nói. Quả thật cô cũng cảm thấy mắc cỡ khi nói ra vấn đề này. Đặc biệt là khi hai người họ chỉ là bạn bè của nhau. Cậu còn đang thích người khác nữa chứ.
Cô lúc này nắm chặt tay lại, nghiêng đầu khó hiểu hỏi cậu:
- Bộ...không được sao?
Lai Tử bất lực thở dài, cậu dùng tay xoa xoa trán của mình:
- Tao đã nói yết hầu của con trai rất nhạy cảm phải không?
Lam Thiên nghe vậy cũng ngầm hiểu ý. Chẳng phải cậu đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiem-vu-cua-dia-nguc/2877091/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.