Trước mắt hai người họ là những thành viên của đoàn. Và họ đang đứng ở nơi tập trung.
Nhìn lướt qua cũng toàn là những khuôn mặt thân thuộc. Những người thầy cô, và các thành viên trong ''Liên minh Luyện Ma''.
Cô Cửu Cửu tinh nghịch đi sau lưng Lam Thiên và Lai Tử một cách nhẹ nhàng không tiếng động. Cô ấy bước đi đến bên cạnh họ và hù:
- Chào!
Đột nhiên có tiếng người sau lưng. Cả hai người họ đều lạnh sống lưng, giật mình nhanh chóng quay đầu lại. Lam Thiên theo lẽ thường nói:
- Ai?
Cô và cậu quay đầu thì thấy cô Cửu Cửu đang tươi cười nhìn hai người họ. Cả hai đều bất lực và lắc đầu một cách ngao ngán.
Lai Tử nhìn cô Cửu Cửu và mỉm cười:
- Chào cô! Lần sau cô đừng trêu trò nãy nữa. Cô lớn rồi đó ạ!
Lam Thiên cũng tiếp lời:
- Cô nghịch ngợm thật đó!
Cô Cửu Cửu cười cợt:
- Hì hì, tính đùa cho hai đứa vui lên ấy mà!
Lam Thiên một bên lông mày nhíu vào và gượng cười:
- Bọn em không đau tim thì thôi chứ vui gì cô?
Cửu Cửu chu môi:
- Rồi rồi! Lần sau cô không làm vậy nữa. Hai đứa thật là nhạt nhẽo quá trời!
Lai Tử bắt bẻ thẳng thừng:
- Chứ chả lẽ mặn mà như cô.
Cô Cửu Cửu nheo mày nhìn thằng nhóc đang bắt bẻ mình:
- Chỉ giỏi bắt bẻ!
Lam Thiên thấy vậy cũng bật cười:
- Giờ cô mới biết sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiem-vu-cua-dia-nguc/2877086/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.