Lam Thiên nhẹ nhàng nhíu mày lại tỏ rõ thái độ không thiện chí khi tên Thanh Quân kia cứ nhìn chằm chằm mình. Cậu ta thấy vậy cũng thu hồi ánh mắt lại.
Cô bắt đầu quay ra nhìn phía Lai Tử thì thấy khuôn mặt cậu có đôi chút khó chịu và tức giận. Không biết tại sao cậu lại như vậy, nên cô bèn lấy lòng lạ ghé sát vào cậu hỏi nhỏ:
- Mày cảm thấy không thoải mái ở đâu à?
Cậu cố gắng mỉm cười tỏ vẻ không sao mà trả lời lại:
- Không có gì đâu!
Nhìn cái nụ cười đầy sự miễn cưỡng đó của cậu, Lam Thiên cũng chỉ biết nghi ngờ nhân sinh mà cười trừ cho qua chuyện.
Ông bố của Thanh Quân dường như không nhận ra vấn đề gì của ba người họ mà chỉ lo tay bắt mặt mừng mà rạng rỡ nói:
- Nếu không ngại thì mời hai cháu ở lại đây ăn cơm một bữa với gia đình bác.
Cả hai gật đầu đồng ý ngay lập tức vì đó là điều họ mong chờ mà. Nhưng sau khi đồng ý với lời đề nghị đó thì cô đã giả vờ vô tình hỏi:
- Dạ, cho cháu hỏi là gia đình bác chỉ có một người con sao ạ?
Gia đình này nghe vậy thì sững người một lúc rồi lại nhớ đến cái người con tạp chủng kia. Chỉ nghĩ đến thôi bọn họ cũng đã để khuôn mặt tràn đầy ác ý và khinh bỉ, chán ghét. Lam Thiên và Lai Tử dù chưa nhận được câu trả lời nhưng qua cái nét mặt đó của bọn họ cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiem-vu-cua-dia-nguc/2877024/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.