Dáng vẻ lúc đó của Khúc Trì quá mức chọc người yêu thương, Bạch Thuấn dường như không có biện pháp nào mà nhìn cậu trong chốc át, như thỏa hiệp mà nói: "Vậy thì Tiểu Trì cũng không thể nghĩ đến người khác trong lúc yêu đương với tôi."
Chỉ cần có thể tránh được cái đề tài đáng ghét này thì cái gì Khúc Trì cũng đồng ý, cho nên cậu không chút do dự gật đầu.
Trong hai tiếng tiếp theo, Bạch Thuấn không có "bắt nạt" cậu, không tiếp tục chủ đề kia nữa.
Hắn liếm đi nước mắt của Khúc Trì, hôn lên đôi mắt sũng nước của Khúc Trì, thực hiện một cách "bắt nạt" khác mà Khúc Trì sẽ không phản kháng lại.
Khúc Trì bị hắn làm cho mờ mịt thất thần, mắt khóc đến mức sưng lên, trên lưng bị bóp ra hai vệt đỏ, nơi giữa hai chân bị sử dụng quá độ hiện ra màu đỏ bừng khác thường trong ánh nước.
Người cậu thấm đẫm mồ hôi, chìm đắm trong sự yêu thương cùng sự xâm phạm bên trong của Bạch Thuấn, chỉ có thể mở to miệng hô hấp, tìm cách giành lấy chút hơi thở của Bạch Thuấn trong lúc hôn môi.
Đợi cho đến lúc dừng lại, đến cả âm thanh bình thường Khúc Trì cũng không phát ra được, giọng nói bất tri bất giác khàn đặc, cơ thể cũng vô cùng mệt mỏi.
Người bị hạ thuốc là anh trai nhưng người chân chính bị ám toán hình như lại là cậu. Cậu mơ mơ màng màng nhắm mắt lại ngủ trong chốc lát, lúc tỉnh lại lần nữa, Bạch Thuấn vẫn còn đang ôm cậu, mặt mày ôn hòa chăm chú nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiem-thuy/1065789/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.