Bọn họ đã ngủ chung giường từ lâu.
Khúc Trì chuyển đến căn hộ này là để giám sát Bạch Thuấn làm việc và nghỉ ngơi, đồng thời để đảm bảo rằng hắn sẽ không thức khuya làm việc.
Mỗi tối, Khúc Trì đều nắm lấy góc áo của Bạch Thuấn rồi tiến vào giấc ngủ, nhưng tối nay thì không giống vậy.
Đêm nay lúc Khúc Trì vừa lên giường, Bạch Thuấn đã vươn tay kéo cậu lại.
Cánh tay kia vừa dài vừa mạnh mẽ, Khúc Trì như một con búp bê vải mềm mại bị kéo đi, trước khi kịp phản ứng lại thì cậu đã nằm trong lòng Bạch Thuấn.
Bạch Thuấn tắm trước, lên giường trước, chăn cũng đã được ủ ấm, nhiệt độ cơ thể hơi thấp ngày thường giờ đây cũng trở nên ấm áp mê người.
Khúc Trì có chút mê mẩn nằm trong ngực hắn, cách áo ngủ vùi vào cơ ngực vừa mới thoáng nhìn qua.
Ngực anh vừa rộng vừa rắn chắc làm cho người ta có một loại cảm giác an tâm, Khúc Trì cũng không bài xích loại cảm giác này. Tuy rằng không nằm trong dự kiến của cậu nhưng cậu cũng không tránh ra mà hỏi: "Đây cũng là một phần của yêu đương sao?"
"Hầu hết những người yêu nhau đều sẽ ôm nhau ngủ."
Bạch Thuấn nói, "Tôi mệt rồi, ngủ ngon nhé, Tiểu Trì."
Sau khi chúc ngủ ngon, Bạch Thuấn nhắm hai mắt lại.
Khúc Trì không làm phiền hắn nữa, thấp giọng nói tiếng ngủ ngon rồi duy trì tư thế này nhắm hai mắt lại.
Khi mới đền nhà họ Bạch, cậu thường xuyên ngủ chung với Bạch Thuấn.
Cậu chưa bao giờ thấy một căn phòng lớn như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiem-thuy/1065778/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.