Trong nháy mắt này, trong đầu nàng đột nhiên toát lên một suy nghĩ kỳ quặc, vì sao nàng khác với người khác.
Nhưng ý nghĩ này cũng chỉ thoáng qua, dù sao ở thời khắc này đối với nàng cũng chẳng có bất kỳ ý nghĩa gì.
Đứng sau nam nhân phảng phất sắp bị dọa đến té xỉu, Thương Chiết Sương muốn đi trước, khi trực tiếp bay vào gian phòng đó, nữ tử áo đỏ bỗng thẳng lưng lên, quay đầu lại.
Thanh âm của nàng rất nhỏ như chim hoàng oanh, quấn trong hư không.
"Ha ha... Ai là người đẹp nhất đây? Người xấu nhất, ta đã tìm được rồi..."
Tề Tiểu Oanh run lập cập, cả người nhanh chóng co quắp bên người A Đỗ.
Nữ tử áo đỏ giương mắt đối mặt với Thương Chiết Sương, cười khẽ một tiếng.
Trong một khắc nàng ta ngẩng đầu lên, Thương Chiết Sương mượn ánh lửa trong phòng soi rõ gương mặt của nàng ta.
Đôi mắt hẹp dài, điển hình là tướng mỹ nhân, lông mày tinh tế nhạt như núi xa, nhỏ nhắn, đôi môi hơi mỏng.
Nếu thế này, tùy tiện lấy ra một trong ngũ quan đều vượt qua chúng sinh, nhưng khi hợp lại trên mặt của nàng ta lại không cân đối, cực kỳ vụng về.
Nàng ta nhìn chằm chằm Thương Chiết Sương, đôi mắt đầy sương mù, không có một tia sinh khí. Nhưng rất nhanh nàng đã tỏa ra sự vui vẻ, rồi trầm thấp nói: "Ta không biết cô..."
"Bây giờ thì biết rồi." Thương Chiết Sương tự nhiên ứng đối.
Nữ tử cười hì hì, nói thêm: "Tư sắc của cô nương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiem-suong/2502707/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.