Trừ tiếng khóc nức nở trầm thấp của Tề Tiểu Oanh, trong nội viện cực kỳ an tĩnh, tiếng gió lướt qua hàng trúc xanh, tất cả đều bị một tầng tử khí đè nén.
Không ai muốn tiến vào gian phòng đó, trong khe hở của cửa tràn ra vệt máu cuốn lượn, cũng đoán được chủ nhân trong căn phòng đã xảy ra chuyện gì.
Tề Tiểu Oanh ban đầu khóc, tuy không ngửi thấy mùi máu thoảng trong gió, nhưng lại lảo đảo chạy đến khóm trúc bên cạnh nôn khan.
Yên tĩnh như chết.
Ánh mắt nhàn nhạt của Thương Chiết Sương quét tới đám người, rồi ngoảnh mặt đối mắt với Lý Nghiên Tuyết.
Không tuyệt vọng như đám người, xem ra Lý Nghiên Tuyết vẫn còn tỉnh táo.
Dù sự tỉnh táo này chỉ là vỏ bọc cho sự hoảng sợ phía sau, nhưng đối với một cô nương bình thường mà nói, ở đây còn có thể có vỏ bọc này là đủ.
Thương Chiết Sương nhạy bén phát hiện ánh mắt Lý Nghiên Tuyết nhìn nàng, thấy được sự ngạc nhiên, tuy chỉ trong chớp mắt nhưng cảm xúc này tựa như viên đá ném xuống mặt hồ yên tĩnh, một vòng rồi một vòng lay động khiến nàng có hơi cảm thấy quái dị.
Lý Nghiên Tuyết nhanh chóng thu mắt về, tựa như người vừa rồi không phải nàng, lạnh nhạt đến một bên.
Thương Chiết Sương tiến lên trước một bước, định đẩy cánh cửa đang lan tràn máu tươi thấm đẫm.
"Cô chờ một chút!"
Một cánh tay nắm chặt góc áo của nàng.
Thương Chiết Sương ngoái đầu nhìn lại, cho rằng là nam tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiem-suong/2502705/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.