Tư Kính làm xong việc này, ra hiệu với Thương Chiết Sương, một bước thối lui khỏi Kiêm Gia uyển trước.
Cây châm lửa trong ngực Thương Chiết Sương bị nàng ném đến đám người giấy, sau đó nhảy lên nóc nhà nhanh chóng ẩn đi trong lớp sương mù dày đặc.
Sau khi về sân trống, do hành động khó hiểu lúc sau của Tư Kính, Thương Chiết Sương chợt cảm thấy tâm tình không tệ lắm, thuận mắt nhìn Tư Kính mấy lần.
"Không nghĩ tới con người của Tư công tử làm việc không ngay thẳng, cả quỷ cũng muốn lừa gạt."
"Thương cô nương chưa từng nghe qua vô thương bất gian* à?"
"..."
(Ji: Vô thương bất gian - kiểu là thương nhân phải gian trá, xảo quyệt)
Thương Chiết Sương thật sự không nghĩ tới Tư Kính còn rất biết nói đạo lý chính trực như thế.
"Một lát nữa có lẽ Lý Nghiên Tuyết sẽ tới, Thương cô nương muốn nghĩ làm sao chế nhạo ta, chi bằng ngẫm lại làm sao để đối phó nàng ta đi."
"Nàng ta cũng cần phải đối phó sao?" Thương Chiết Sương duỗi lưng một cái, đẩy cửa đi vào sương phòng.
Tư Kính theo sát phía sau, thuận tay đóng cửa.
Trong phòng u ám, sau khi Tư Kính đóng cửa lại, ánh sáng mơ hồ cũng không chiếu tới trong phòng.
Thương Chiết Sương cười khẽ trong bóng tối, nghĩ đến vai diễn cùng Tư Kính hôm trước, chọc ghẹo: "Tư công tử theo ta vào, chẳng lẽ muốn giả đùa thành tật với ta sao?"
"Nếu Thương cô nương không ngại." Lời nói nhàn nhạt của Tư Kính tựa như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiem-suong/2502701/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.