Nắng sớm đã đến, chiếu lên khuôn mặt của Tư Kính, nhảy nhót trên mi mắt đang phập phồng theo hô hấp của hắn.
Hắn lấy tay đỡ đầu, ngồi dựa bình phong cạnh bàn, giấc ngủ không sâu nên tỉnh rất sớm.
Lý Nghiên Tuyết núp ở góc khuất nhỏ, ngủ đầu lệch sang hẳn một bên, nước mắt đã thấm đẫm gương mặt, hoàn toàn mất vẻ huênh hoang đắc ý trước đó. Còn Thương Chiết Sương nằm cong người trên giường, chăn gấm đắp lên nửa thân dưới của nàng.
Dù nửa đêm nàng có đá chăn thì tướng ngủ vẫn cực kỳ tốt.
Mái tóc dài xõa trên gối không hề lộn xộn, đầu nghiêng sang một bên, thân thể cuộn thành một khối tựa như con mèo nhu thuận, hoàn toàn khác với bộ dáng trương dương không bị trói buộc lúc ban ngày.
Tư Kính do dự một lát, nhìn mảng xanh đen tản gần hết dưới mắt, nảy ra suy nghĩ nên cho nàng ngủ tiếp một lúc.
Ý niệm vừa mới xuất hiện, hắn đã nghe thấy tiếng kêu thảm truyền đến từ phía đông.
Cùng lúc đó, Thương Chiết Sương gần như phản xạ có điều kiện ngồi bật dậy, vừa mở mắt đã đối mặt với Tư Kính.
Đôi mắt của hắn như thường ngày chứa sự se lạnh của xuân hàn, vào lúc cuối hạ đầu thu thật khiến Thương Chiết Sương bỗng nổi lên một tầng hàn ý.
Nàng nhíu mày không vui, mở miệng mỉa mai: "Tư Kính nhìn thật hào hứng, chẳng lẽ đã đứng ở đây nhìn ta một đêm sao?"
Tư Kính không trả lời, thu lại ánh mắt rồi liếc sang Lý Nghiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiem-suong/2502700/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.