Lần đầu gặp Tiêu Quan, nàng chỉ là một tiểu cô nương trốn trong nhà không hiểu chuyện.
Nàng lẻ loi một mình theo đội ngũ vượt qua một vùng để tới thành phồn hoa nhất Đông châu - Trường Đình. Đường xá khá xa xôi, nàng đã tiêu hết sạch số tiền trên người.
Vì thế, nàng chỉ vì một cây kẹo hồ lô mà nổi tranh chấp với tiểu thương.
Tiêu Quan bị muội muội nhờ vả ra đường để chuộc lại một cây trâm ngọc ở hiệu cầm đồ. Nhưng lúc hắn đang chuẩn bị hồi phủ, lại nhìn thấy một cô nương mặc bố y đang cãi nhau với một tiểu thương đầu phố, xung quanh có rất nhiều người vây đến. .
||||| Truyện đề cử: Bạn Chanh |||||
(Ji: Bố y - vải vóc được làm từ bao bố)
"Không có tiền còn dám ăn hồ lô của ta!"
Tiểu thương chỉ vào cô nương bố y, hét lên đối với mọi người đang vây quanh: "Mọi người đến phân xử thử, cô nương này có phải nên cho ta đánh đến mấy ngày mới có thể trườn về!"
Tiêu Quan luôn không quen nhìn sự tình bất công, huống hồ cô nương này chỉ lấy một xiên hồ lô của hắn, tiểu thương này sao có thể đánh đến mấy ngày. Không nói đến việc giao dịch này không công bằng, chỉ bằng để tiểu cô nương đi theo hắn cũng không có thể thống rồi.
Hắn tiến lên mấy bước, ném ra một thỏi bạc, lạnh giọng nói với tiểu thương: "Đây là tiền ta trả cho nàng, ngươi thả nàng ra đi."
Tiểu thương kia nhìn sang, giật mình. Vị trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiem-suong/2502658/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.