Vốn dĩ Thương Chiết Sương muốn nhìn dáng vẻ tiến thoái lưỡng nan của Tư Kính, nào ngờ hắn lại bình chân như vại, thậm chí còn có tâm tư trêu chọc nàng.
Nàng híp mắt, tựa như xác nhận thật giả trong lời của Tư Kính, nàng nghiêng đầu: "Nếu oán linh vô tội bị Vân Nương làm hại, oán linh muốn đuổi theo, Vân Nương này cũng không xứng sống trên đời."
Tư Kính cười cười, ánh mắt trống trải xa xăm tựa như chứa một tầng sương mù xa vời: "Ninh Triều Mộ chỉ nhờ ta xua oán linh, cũng không bắt ta cam đoan Vân Nương phải bình yên vô sự."
Thương Chiết Sương yên lặng, nhất thời hơi giật mình. Ngược lại, Tư Kính như người không để tâm, nhẹ giọng nói với nàng: "Đi thôi, chậm thêm chút nữa e là về không kịp."
Trước cửa Thanh Nguyên có hai tiểu đạo đồng, dù tuổi còn nhỏ nhưng thần sắc trên mặt vô cùng ổn trọng, mặc đạo phục màu xám, trên tay cầm phất trần.
Tư Kính đi trước Thương Chiết Sương, thấy bọn họ liền hành lễ: "Xin hỏi quán chủ Thanh Nguyên hiện tại có ở trong không?"
Hai tiểu đồng nhìn nhau, không nghĩ tới sẽ có người trực tiếp đến cửa tìm quán chủ, sắc mặt thoáng chút do dự.
Tư Kính lặng im, ngược lại là Thương Chiết Sương phía sau tiến về trước cười lạnh: "Các ngươi xem, Nguyên Hư đạo trưởng ở bên ngoài làm chuyện xấu, chẳng lẽ quán chủ không biết?"
Nghe thấy tên của Nguyên Hư đạo trưởng, hai gương mặt nhỏ lại nhìn nhau, đồng thời biến sắc.
Một đứa nhỏ hơn trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiem-suong/2502621/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.