__Nàng đã nói nhân định thắng thiên, vậy ta không tin Thần, ta chỉ tin nàng.
***
Lúc Thương Chiết Sương yếu ớt tỉnh lại ở trên giường, ngoài cửa sắc trời đã sáng tỏ, nàng lấy tay dụi mắt, lát sau bỗng đối mặt với một đôi mắt mỉm cười.
Tư Kính một tay chống đâu, áo ngủ lỏng lẻo mặc trên người lộ ra mấy mảng da thịt, khóe môi hơi cong.
Đầu Thương Chiết Sương bỗng nổ một tiếng lớn, phút chốc nhớ lại chuyện tối hôm qua.
__Nàng nằm trong ngực Tư Kính, khóc một đêm.
Trong đầu nàng tựa như nồi bột nhão, sắc mặt cũng tỉnh táo hơn, nàng hạ mi mắt, không dám đối mặt trước Tư Kính.
Tiếng chim hót cùng tiếng đập cửa của Mạc đại phu truyền đến, hẳn là Tư Kính phải thay thuốc rồi.
Thương Chiết Sương kinh hoảng muốn nhảy lên giường.
Nếu như Mạc đại phu thấy được cảnh này, còn thể thống gì nữa.
Tuy rằng mối quan hệ của nàng cùng Tư Kính trong phủ đều biết, nhưng dạng này thực sự khiến người ta rất thẹn thùng.
Huống hồ... trên thân Tư Kính còn có vết thương.
Ý cười trong mắt Tư Kính càng đậm hơn, trầm thấp hỏi: "Bây giờ đã sợ rồi sao?"
Lúc này Thương Chiết Sương hận không thể xé nát bộ mặt ra vẻ đạo mạo của hắn, nhưng lại cố kỵ vết thương trên người hắn, không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Tư Kính dường như đoán chắc Thương Chiết Sương sẽ phản ứng như thế, ánh mắt có chút nghiền ngẫm, bày ra vẻ mặt vô tội nói: "Mạc đại phu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiem-suong/2502573/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.