Thứ hai, Thích Vũ đến trường như thường lệ, nhưng bên trái cậu không có người ngồi. Giờ tự học đã bắt đầu mà Lạc Hành Vân vẫn không xuất hiện, Bùi Diễn ở bàn bên cũng thế. Kết quả là, hai bàn cuối lớp chỉ còn cậu và Lý Ngộ đơn côi. Thích Vũ không nhịn được gọi điện cho Lạc Hành Vân, song đối phương không nghe máy.
Hoắc Tư Minh: “Chắc chắn hai người kia lại đi hẹn hò rồi!”
Trương Lượng phụ họa: “Hẹn hò rồi!”
Hoắc Tư Minh hùng hùng hổ hổ, nhưng lại rất chịu khó quản Lạc Hành Vân, lập tức mách lẻo với Lạc Phong.
Lạc Phong nói gì đó, Hoắc Tư Minh đột nhiên biến sắc.
“Lão Lạc phân hoá nên nhập viện.” Cúp máy, Hoắc Tư Minh quay đầu nói với Thích Vũ: “Lớp trưởng bị ba lão Lạc đâm rồi.”
Đúng lúc này, giáo viên chủ nhiệm đi vào lớp: “Lớp trưởng xin nghỉ phép, tuần tới lớp phó thay mặt xử lý công việc của lớp trưởng.”
Phòng học vang lên những tiếng nói chuyện rì rầm. Chỉ có nhóm tự kỉ ở trong góc là im hơi lặng tiếng.
Trưa tan học, vài nam sinh vội vã chạy tới bệnh viện. Thẩm Thư Ý và Lý Ngộ cũng đi cùng.
Khi bọn họ đến phòng phân hóa ở tầng 7, lớp trưởng vẫn đang đứng quan sát ngoài cửa kính.
Hắn mặc quần áo bệnh nhân, sắc mặt tái nhợt, bên hông quấn băng trắng, tóc tai rối bời. Tay hắn dán chặt lên mặt cửa kính, hệt như một đứa trẻ đáng thương đang phải chịu ấm ức.
Thẩm Thư Ý đi lên đỡ hắn: “Sao đã xuống giường rồi?”
Bùi Diễn như bừng tỉnh, liếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiem-phai-pheromone-cua-em/471383/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.