Thích Vũ nhìn theo hướng lớp trưởng rời đi, than thở đầy u oán: “Nam thần quả đúng là nam thần, khác hoàn toàn với đám cùi bắp thô lỗ chúng ta, yêu cầu cái gì cũng phải sạch sẽ… Lát nữa mày đi tắm chứ?”
Lạc Hành Vân tức đến khó thở: “Tắm cái cmm!”
Thích Vũ ngoáy lỗ tai: “Mày gào to thế làm gì? Không thấy tao đang lo cho mày đấy à? Mới lên làm lớp phó, nhỡ không tắm rồi lớp trưởng không cần mày nữa thì sao?”
“Sao tao phải sợ cậu ta không cần tao chứ!” Gào xong, Lạc Hành Vân chợt phát hiện bạn bè xung quanh đều đang nhìn mình, bàng hoàng xốc lại tinh thần: “Không phải, vì sao tao lại muốn cậu ta cần mình chứ!”
Thích Vũ tặc lưỡi, lên giọng: “Lạc thần, mày hệt như một cô bạn gái không biết lý lẽ.”
Lạc Hành Vân nghe thấy từ “bạn gái”, trong lòng cảm thấy nhột nhột, đi sang một bên, rụt cổ lại không dám nói tiếp nữa.
—
Ở canteen trường Lục Sắc, mọi người đều phải xếp hàng lấy cơm. Trong bữa ăn, sĩ quan huấn luyện bắt đầu kiểm tra quần áo của học sinh.
Thích Vũ mở to hai mắt: “Lạc thần, bọn họ đang kiểm tra tóc kìa!”
Lạc Hành Vân thổi tóc mái dưới vành mũ quân trang: “Tiểu Chư đâu?”
Thích Vũ báo cáo: “Cậu ta chưa đến!”
Mất đi tay sai cắt tóc chuyên dụng miễn phí, lòng Tiểu Lạc bỗng trở nên tê tái.
May thay, xếp trước lớp 8 bọn họ chính là lớp 1. Khi Hạc Vọng Lan xuất hiện, vài sĩ quan huấn luyện lập tức trở nên xôn xao, dồn dập tiến lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiem-phai-pheromone-cua-em/471326/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.