Hai nhân vật chính của cuộc hôn nhân này đều có điểm khác thường, kẻ tàntật, người ngốc nghếch; nên những nghi thức rườm rà trước và sau hôn lễđều được lược bỏ gần hết. Trước đó tôi còn lo lắng, nhưng xem ra hoàngthượng đối với việc tôi trở nên điên điên dại dại càng thêm hài lòng nên chẳng nói gì, chỉ cho người tới Vương phủ truyền thánh chỉ, dặn dònhững lễ nghi mà một vương phi phải tuân theo. Tôi cũng chẳng để tâm đến mấy thứ râu ria ấy.
Sáng không phải dâng trà cho mẹ chồng, vìthái phi, mẹ Tề Nhan đã đến chùa tu hành từ năm nào rồi. Tôi ngơ ngơngẩn ngẩn nên cũng được miễn không cần vào cung bái kiến thái hậu. Tôithức dậy, ngồi trên giường điều tức. Đầu giờ Mão, Liễu Nhi đẩy cửa đivào, theo sau cô bé là mấy nha hoàn của Vương phủ. Liễu Nhi vốn là nhahoàn bên cạnh tôi, đến Vương phủ xem như cũng có chút mặt mũi. Cô bébưng chậu nước sạch hầu hạ tôi rửa mặt, chải đầu. Những người khác giúptôi thay y phục. Trời bắt đầu lạnh, bọn họ choàng thêm cho tôi một áokhoác dày. Thấy tôi để kiểu đầu đơn giản, một nha hoàn nói:
“Liễu Nhi cô nương, vương phi chải kiểu tóc này không thích hợp với thân phận của người”.
Tay nha hoàn đó còn dâng tới một cái khay đựng đủ thứ lỉnh kỉnh: trâm cài, lược cảnh, kẹp, hoa giả, hoa tươi, châu ngọc…
Liễu Nhi mỉm cười:
“Tỷ tỷ có điều không biết, tiểu thư có bệnh đau đầu, không để được kiểu tóc quá phức tạp, đối với người không tốt…”.
Một nha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-vuong-phi-hai-mat/2124096/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.