“Phụ hoàng, ý của người là gì? Người không phải đã nói, hôn sự của con dochính con làm chủ hay sao?” Hiên Viên Minh thật không hiểu, phụ hoànglàm sao lại đột nhiên hạ thánh chỉ, bắt hắn phải cưới cái nữ nhân ngungốc gì đó.
Vừa nghĩ tới bộ dạng nàng nhìn hắn chảy nước miếng, hắn đã cảm thấy ghê tởm.
“Phụ hoàng, nếu người bắt con cưới nàng ta, con sẽ xuất gia làm hòa thượng!” Hiên Viên Mình thấy phụ hoàng không nói chuyện, hắn nhíu mày, tuyệt đối hắn sẽ không cưới nữ nhân đó!
“Được rồi, được rồi. Minh nhi,nàng nói thế nào cũng là trưởng nữ của Tướng phủ, huống hồ trẫm đã đápứng rồi. Chuyện này, con trở về chuẩn bị làm tân lang đi!” Hiên Viên HiĐức khoát tay “Trẫm còn rất nhiều tấu chương cần phê duyệt, con không có việc gì thì đi đi!”
“Phụ hoàng…” Hiên Viên Minh chưa từ bỏ ýđịnh, nhưng nhìn phụ hoàng chỉ lo cúi đầu xuống tấu chương, căn bảnkhông để ý đến hắn.
Hiên Viên Minh nhấp miệng, hổn hển rời khỏiNgự thư phòng. Hắn không tin không có cách, dù sao ngốc tử tiểu Thất kia là kẻ ngu, hắn chỉ cần nghĩ cách bắt nàng ta nhả ra, phụ hoàng tấtnhiên sẽ không làm khó hắn.
Tướng phủ, Mộc Miên như phát điên, nói không nên lời, trong tay cầm một đạo thánh chỉ chói lọi.
Qua một lúc lâu mới đặt thánh chỉ lên tay Vân Liệt Diễm, một bàn tay khácthì vuốt ngực, thở hổn hển “Tiểu thư, lão gia rốt cuộc cũng mở mắt,hoàng thượng ra thánh chỉ gả người cho Thất vương gia, hơn nữa còn tùy ý người đặt ngày lên kiệu hoa”
“Ừ”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-tu-di-nang-cua-mau-than-hoa-than/96461/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.