Vân Phụng Thiên trở lại thư phòng, triệu gọi ma ma kiểm tra Vân Liệt Diễm sáng nay.
Lý ma ma bất chợt bị lão gia gọi cũng hiểu được là có chuyện gì, lão gianhiều năm nay đều chưa từng để ý đến Thất tiểu thư, làm sao bây giờ lạiquan tâm đến chuyện tình của Thất tiểu thư đây?
Nhưng là chuyện này cũng không đến phiên bà đoán mò, đành phải đem chuyện hồi sáng kể hết cho Vân Phụng Thiên.
Vân Phụng Thiên cau mày, thần sắc có chút nghiêm túc: “Ngươi nói, chính là sự thật?”
“Lão nô không có nửa câu nói dối” Lý ma ma nhanh chóng quỳ xuống.
“Được rồi, ngươi lui xuống đi. Chuyện này, không nên nói lung tung” Vân Phụng Thiên cảnh cáo nhìn Lý ma ma, Lý ma ma nhanh chóng lui xuống. Bây giờlão gia đã nhúng tay vào, bà đương nhiên không dám nhiều lời, trừ phi là không muốn sống nữa.
“Người đâu, chuẩn bị một chút, ta muốntiến cung” Lý ma ma sau khi ra ngoài, Vân Phụng Thiên nghĩ nghĩ mộtchút, cuối cùng liền quyết định.
Ông ta nợ nữ nhi này, thật sựlà nhiều lắm. Cũng bởi vì lúc nàng được sinh ra, thiếu chút nữa Tâm nhiđã mất mạng, hơn nữa trong phủ đột nhiên cháy lớn, lòng bàn tay của nàng lại có cái bớt hình ngọn lửa, hắn cảm thấy đứa bé này là điềm xấu. Quảnhiên, từ khi nàng sinh ra, thân thể Tâm nhi càng lúc càng yếu, sau đóTâm nhi vì đứa bé này mà nhẫn tâm cự tuyệt gặp hắn, chỉ ở trong viện của mình, không bao giờ đi ra ngoài. Lại không nghĩ, hài tử kia ngốcnghếch, suốt bảy năm Tâm nhi mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-tu-di-nang-cua-mau-than-hoa-than/96460/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.