“Nếu như ta không nhìn thấy mẫu thân thì ta sẽ không cân nhắc điều kiện củangươi. Tự ngươi suy nghĩ đi!” Hàn Chỉ mím môi, xoay người rời khỏi đó.
“Hàn Chỉ, ha ha ha, ngươi tên là Hàn Chỉ, ngươi có biết tại sao không? Namnhân nàng yêu cả đời này, nàng không bao giờ có thể yêu hắn được nữa!Ngươi nghĩ rằng nàng thật sự họ Hàn sao? Họ Hàn đó chính là họ của phụthân ngươi. Hàn Chỉ, tình cảm của Thủy Linh Lung nàng đối với cái tên họ Hàn kia cho đến khi sinh ngươi ra cũng không chấm dứt, cho nên nàng lừa ngươi, lừa trẫm. Ngươi thật sự không muốn biết nàng đang cất giấu bímật gì sao?” Hoàng thượng cười lạnh, nói với Hàn Chỉ: “Biết vì sao trẫmgọi ngươi là Hiên Viên Dã hay không? Ha ha, chỉ vì ngươi không phải làcon trai của Hiên Viên Hi ta, ngươi chỉ là một đứa con hoang! Cho dùngươi làm được cái gì thì vĩnh viễn ngươi cũng đều không thay đổi đượcsự thật ngươi chính là một đứa con hoang (1)!”
(1) Con hoang hay còn gọi là ‘dã chủng’, cho nên hoàn thượng Hiên Viên Hi với đặt cho Hàn Chỉ cái tên là Hiên Viên Dã.
Thân thể Hàn Chỉ cứng đờ, không quay đầu lại, không hề liếc nhìn đến Hiên Viên Hi.
Cuối cùng, cơ hội hắn cho ông ta, ông ta cũng đều muốn phá nát. Thật sự chán ghét hắn như vậy sao?
***
Trước cổng chính Vân phủ, Vân Liệt Diễm dẫn theo Vân Thiểm Thiểm cùng PhượngLạc Vi trở về, còn có Diệp Khuyết mặt dày mày dạn nhất định phải đi theo cho bằng được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-tu-di-nang-cua-mau-than-hoa-than/2897811/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.