Buổi tối, không ngoài dự liệu của mọi người, Hiên Viên Phong đến.
Người ra đón chính là Vân Liệt Diễm, bởi vì lần này Hàn Chỉ trở về vốn cũngkhông phải tham gia tranh đấu hoàng quyền gì cả, cho nên cũng không cầnphải nhận lời bọn họ điều gì.
“Diễm nhi, thế nào lại là nàng?” Nhìn thấy là Vân Liệt Diễm, Hiên Viên Phong rất kinh ngạc.
“Thái tử điện hạ, đã lâu không gặp” Tuy không có tình cảm gì với Hiên ViênPhong, nhưng một màn ở phủ thái tử năm đó nàng cũng không quên.
Nàng không quên lúc ấy nàng chỉ có hai bàn tay trắng, hắn lại nói với nàngrằng hắn nguyện ý bảo vệ nàng một đời một thế. Đó là người đầu tiên đốixử chân thành với nàng ngoại trừ Mộc Miên kể từ khi nàng đi vào thế giới này, cho dù lúc đó nàng đã quá rõ mục đích của hắn.
Thế nhưngvới một người như vậy, nàng lại không thể hận được. Nàng chán ghét nhấtchính là sự lừa dối, mà hắn cũng không có lừa gạt nàng.
“Mấy nămnay nàng khỏe chứ?” Ta thời thời khắc khắc đều thương nhớ nàng, chỉ lànhững lời này Hiên Viên Phong không nói, cũng không có tư cách nói ra.
Năm đó, hắn muốn nhiều thứ lắm. Vì địa vị chí cao vô thượng kia, hắn đemlòng mình chia ra một nửa dành cho lợi ích cá nhân. Nếu lúc trước có thể bất kể tất cả để yêu nàng, có lẽ kết cục cũng sẽ khác với bây giờ.
Thế nhưng tất cả đều không có ‘nếu như’. Nàng là một nữ tử cao ngạo, sẽ không cùng người khác chia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-tu-di-nang-cua-mau-than-hoa-than/2897810/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.