Một chiều hè cuối tháng năm năm Kỷ Tỵ, ta đang ngồi bên hiên chờ chiều xuống, hóng gió mát; đợi đêm về để xem rơi bay ra bắt muỗi, rồi cười vui cùng các thị nữ. Ta những ngày tháng này chính là cứ làm ngơ đi mà sống, được đâu vui đó mà không suy nghĩ gì nữa như vậy.
Giữa lúc đó thì thấy họ Đinh mặt mày tía tai, tóc râu dựng ngược hùng hổ đi vào cổng. Hai thị vệ mặt mày tái xanh, chân phải, chân trái líu ríu vào nhau chạy theo ở phía sau mà vẫn không theo kịp.
Ta với thị nữ đang ngồi ở thềm, ai nấy đều bất ngờ vì thấy họ Đinh về sớm hơn mọi ngày, chưa kịp đứng lên thi lễ thì họ Đinh đã đi vụt qua, đạp vào cánh cửa một cái rồi lao thẳng vào phòng.
Thấy cảnh tượng ấy ai nấy đều mặt cắt không ra giọt máu, dồn hết cả ánh mắt về phía ta cầu cứu. Ta thấy thế, ta cũng cứ mặc kệ một lúc, rồi mới theo vào trong nhà. Vào đến nơi đã thấy họ Đinh cởi phăng Hoàng bào vứt ở trên sàn nhà, đang ngồi thở phì phò trên ghế.
Ta vội đi lại giót một chén nước để xuống bên cạnh bàn rồi bảo:
- Hoàng Thượng hãy uống nước đi cho mát. Triều đình có việc gì không vừa ý người hay sao?
Họ Đinh không thèm nhìn ta, đập tay "bốp" một cái xuống bàn rồi gầm lên.
- Thật bực mình không thể chịu nổi nữa! Cái tên tiểu tướng ấy ăn phải gan hùm, mật gấu rồi hay sao hôm nay lại dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-trieu-hoang-hau-duong-van-nga/2577316/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.