- Cảm ơn anh, thật xin lỗi. - Rose nhanh chóng đứng lên giữ lại thăng bằng.
- Không có gì. - Tuấn Khôi lịch thiệp trả lời.
Rose cùi chào Tuấn Khôi rồi rời đi, cô quay lưng về phía anh nên không nhìnthấy ánh mắt của Tuấn Khôi đang hướng về phía bóng lưng của cô. Ánh mắtcó chút nghi ngờ, một chút tò mò đối với người phụ nữ lần đầu tiên gặpmặt lại khiến tim anh xao xuyến.
Rose bước đi nhưng bàn taylại sờ vào phần ngực mình, tim cô đang đập thổn thức liên hồi vì ánh mắt của người đàn ông kia. Cô không thể ngờ bản thân mình lại xao xuyến chỉ vì nét đẹp trai hoàn hảo của anh ta, nhưng người ta gọi anh ta là Trầntổng, xem ra thân phận cũng rất là cao quý lại thêm một cô bạn gái xinhđẹp như vậy, cô vì sao lại có cảm giác với anh ta được chứ. Rose liềnsuy nghĩ rồi tụ nhủ phải gạt phăng cái hình ảnh của anh ra khỏi đầu, xem như chưa từng gặp mặt.
Rose quay về nhà của Minh Tuấn thìnhìn thấy anh đang ngồi phía trước. Hôm nay anh lại về sớm như tronglòng đoán chắc sẽ có chuyện gì đó. Rose đi tới gần phía anh ngồi xuốngbên cạnh khẽ nói.
- Hôm nay anh về sớm vậy?
- Anh sắp phải sang Anh một thời gian, nhưng anh không nỡ để em lại nơi này.
- Vì sao anh phải sang Anh. - Rose khẽ bất ngờ, vì sao anh lại đi bất ngờ như vậy.
- Anh có vài việc quan trọng cần giải quyết, Tuyết Nhi… em hãy đi cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-tieu-thu-em-se-thuoc-ve-ta/1934334/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.