Hàn Kính ngơ ngác nhìn theo bóng lưng Lan Tri, vẫn không nhúc nhích. Thẳng đến khi Lưu Minh đẩy một cái, hắn mới bừng tỉnh.
"Vậy là có chịu hay không mà đơ mặt ra thế?" Lưu Minh hỏi.
Hàn Kính ban đầu vốn muốn cự tuyệt, nhưng sau lại đột nhiên đổi ý.
Đối với Lan Tri, hắn đã là quá khứ rồi, nhưng hắn biết tận sâu bên trong hắn vẫn còn tình cảm với anh nhiều lắm. Hắn còn phát hiện ra dạo này số lần tự an ủi của hắn ít đi hẳn, mà nếu có, cũng chỉ là bằng những hình ảnh của anh.
Như vậy là không được.
Hàn Kính không thể nào sống mãi với hình bóng của anh ở trong tâm. Hắn quay đầu nói với Lưu Minh: "Được, nhưng mà mày nhớ rõ lần này là mày tự nguyện cho tao chơi đấy, đừng có xong việc rồi lại bảo tao chơi xấu mày."
Hắn đi theo Lưu Minh về nhà trọ.
Lưu Minh đã tốt nghiệp đại học rồi. Nhờ ông già quen biết, hắn xin được một cái chức quản lý xuất nhập cảnh ở thành phố A, nhàn nhã thoải mái mà sống qua ngày.
Cửa phòng trọ vừa mới đóng, Lưu Minh đã nhảy bổ vào toan cởi áo Hàn Kinh.
Hàn Kính đẩy hắn ra: "Làm gì mà gấp vậy ba?", rồi móc di động, mở chế độ quay phim.
Lưu Minh vui vẻ cầm lấy điện thoại, nhìn vào camera: "Ta là cam tâm tình nguyện bị họa mi siêu bự của anh hai Hàn chơi nha~" rồi tiện tay thảy điện thoại lên gường, tiếp tục nhảy bổ vào cởi quần áo Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-tien-che/2740076/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.