Ta giải quyết xong chính vụ, như một thói quen thường ngày trực tiếp quay trở về Vương phủ.
Hỉ Quý thấy Gia trở về, cười hì hì mật báo: “Gia, hôm nay Vương phi tự tay làm cơm, đều làm những món Ngài thích, đang chờ Ngài trở về nhấm nháp, bởi vậy có thể thấy được, Vương phi không phải chỉ quan tâm Gia mà là rất quan tâm coi trọng Gia!”
Ta ngạc nhiên “Thật không?”
Ta vội vàng bước nhanh vào trong đã thấy Đổng Phi Hà đang bố trí thức ăn ra bàn, bộ dáng ôn nhu đang vì ta mà bận rộn, tâm ta không khỏi giao động.
“Vừa vặn đúng lúc Ngài trở về, có đói không?” Phát hiện Ứng Trị đi vào phòng, nàng ấm áp mỉm cười.
Nụ cười tươi sáng chói mắt kia ấm áp như ánh nắng mặt trời ngày mùa hè làm cho Ta hoảng hốt lạc thần một lát, thật vất vả mới phục hồi lý trí. “Như thế nào? Hôm nay tự mình nấu cơm? Món ăn muốn Gia ăn phải đạt đến trình độ không thấp a`! Gia khẩu vị thưởng thức rất cao, tuy rằng là ngươi làm như cũng không phải ngoại lệ……”
Nàng không nghe những lời vô nghĩa của Ứng Trị, quay đầu phân phó hạ nhân mang lên thêm đồ ăn.
Ta một bên rầy rà, một bên thay đổi bộ xiêm y, chờ đến khi ta ngồi vào bàn ăn, nói cũng nói xong, vừa vặn đồ ăn đều đã dọn lên hết.
Ta nhìn đến thức ăn trên bàn toàn bộ là những món ta thích, ta vui vẻ như được tặng một lễ vật quý giá, trong lòng tràn đầy hưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-thu-vuong-phi/2065673/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.