Chương trước
Chương sau
Saul trầm mặc, nhìn chằm chằm vào Kenji trong đầu cũng suy nghĩ đủ thứ, cuối cùng chỉ nói một câu.

"Họ đến rồi sao.."

Kuzan cùng Sakazuki đã đến.

"Được rồi, chăm sóc tốt cho Robin, mục đích của ngươi ta không biết, nhưng ít ra Robin sẽ còn được cứu, nhưng nếu để ta biết Robin chịu tổn thương, ta sẽ không tha thứ cho ngươi, dù ngươi có ở đâu ta cũng tìm và giết ngươi."

Kenji cười, còn muốn giết ta nằm mơ đi thôi, bất quá Kenji cũng không nói, xét theo lí nào đó mình còn đang cứu Saul một mạng, nếu như Robin không gặp mình lời nói cũng sẽ thành công chạy trốn, nhưng Saul thì chết, Robin đi rồi ngược lại Saul sẽ an toàn thoát một mạng.

Hai người trầm tư một lúc bất trợt không hẹn mà hội một lúc cùng nhìn về phía biển xa, Chỉ thấy một chiếc tàu chiến hải quân đang chạy đến.

Không nghĩ lại đến nhanh vậy.

"Ngươi nói hai người đến tại sao chỉ có một chiếc."

Ách... Không có ý tứ, hôm qua lỡ tay phá nát mất một cái.

Saul hiển nhiên không tin chuyện ma quỷ, ngươi phá nát môt chiếc ngươi còn có thể chạy tới đây mới lạ.

Đi thôi tiểu Robin...

Không được!! Xem ra bọn hắn không để đi dễ vậy.

Lại ngẩng đầu lên, từng khoả thiên thạch mini đang bay đến vị trí Kenji, hiển nhiên Kenji phát hiện bọn họ, bọn họ cũng từ xa sớm để ý đến Kenji.

『Kiếm một: Trảm』 Chớp mắt một cái Kenji tay cầm kiếm cấp tốc rút mạnh.

Một luồng kiếm khí hình bàn nguyệt chém thẳng về từng khoả thiên thạch như cắt đậu hũ một dạng, không có âm thanh vang lên, nói rõ lên kiếm khí quá mức sắc bén

"Vậy mà một kiếm phá sạch công kích, tên này quá mạnh."

"Akainu, hắn cũng không phải hải tặc tại sao phải chấp nhặt đâu, ngược lại có cường đại vậy thợ săn hải tặc hẳn phải trăm lợi không hại."

"Kuzan, ngươi quên hắn phá nát tàu chúng ta rồi sao, không thể tha thứ."

Nhìn Akainu chấp nhất về vấn đề đó, Aokiji cũng không nói nhiều, tính cách Akainu chính là quá cực đoan.

Kenji chém xong, cũng không chịu buông tha, đến mà không trả lễ vậy thì không phải đạo.

『Kiếm Hai: Xuyên』 Đâm về phía trước, không khí xung quanh trấn động tích tụ lại về mũi kiếm, "Xưu"

Như một đầu mũi tên lao thẳng về phía hải quân.

"Akainu cẩn thận", Aokiji cũng không nói thêm nhanh chóng nhảy lên, hàn khí tích tụ tạo thành một chiếc mâu khổng lồ cũng bắn mạnh về phía kiếm khí.

Hừ, không tự lượng sức.

Mâu băng gặp Kiếm khí nhanh chóng nát vụn, Akainu ánh mắt co rút, tay nhanh chóng nguyên tố hợp lại khói bụi bốc lên, nhấc chân về sau cũng đấm ra một quyền, một cầu chó khổng lồ dung nham chạm vào kiếm khí, Kiếm khí đâm vào dung nham tựa như mũi khoan môt dạng liên tục xuyên mòn lấy.

Hừ, Cẩu một dạng, thực tính công kích cũng là cẩu luôn.

"Không ổn," Aokiji cũng nhanh chóng hút hết hàn khí xung quanh, khuôn mặt cả người cũng đã phủ một lớp tuyết dày, hai tay hợp lại cũng hét lớn một tiếng, Một đầu chim băng đã ngưng tụ thành cùng chó dung nham cùng nhau chống đối lấy kiếm khí.

Cuối cùng phí hết sức chín trâu hai hổ mới miễn cưỡng ngăn lại kiếm khí, nhưng thuyền cũng đã bị kiếm khí rò ra, thuyền tràn đầy vết kiếm lít nhít, hai người đứng đó run rẩy, mồ hôi tuôn ra như suối.

Kenji công kích xong cũng không muốn thêm, Kenji cũng muốn giết đối phương nhưng hiện tại chưa phải lúc, ai biết đâu được giết hai người này, cốt truyện sẽ không thay đổi, chẳng may giết hai người này, sau này râu trắng không chết, râu đen sẽ không thể trở thành tứ hoàng, vậy thì cái được không bù được cái mất.

Saul bị doạ sợ không nhẹ, không nghĩ đến người này thực lực mạnh vậy, ngay cả hai phó đô đốc tối cường cũng không phải đối thủ, nãy mình còn đe doạ người này.., cũng may không phải địch nhân.

Thuyền hải quân nhanh chóng bơi đến gần,

Hai người nhảy xuống ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Kenji.

Chưa đợi hai người mở miệng Kenji đã nói trước, Akainu đúng không, ngươi không nên khiêu khích sự kiên nhẫn của ta, ta không giết ngươi không phải vì sợ hải quân, ta chỉ không muốn phiền phức mà thôi, nhưng cũng không phải là ta không dám, lần này là lần cuối cùng cho phép ngươi đứng trước mặt ta nhảy nhót. Không có lần sau đâu." Nói xong Kenji trừng mắt, ánh mắt lạnh băng không chứa chút cảm tình nào, ánh mắt này là ánh mắt trước kia nhiều năm làm sát thủ có.

Hai người bất giác mồ hôi rịn xuống,

"Ta muốn biết ngươi đến đây mục đích, chúng ta cũng không có ý khác nữa rồi."

Không cần các ngươi quan tâm, không ảnh hưởng đến nhiệm vụ lần này của các ngươi

Sao lại không, mang Robin đi đã là ảnh hưởng lớn nhất rồi, bất quá Kenji không nói.

"Ngươi biết nhiệm vụ chúng ta."

Ta biết nhiều hơn các ngươi tưởng, thế thôi, tạm biệt.

Tiểu Robin đi thôi, dắt lấy tay Robin hai người một lớn một nhỏ đi xuống bến thuyền trước mặt bao nhiêu hải quân, nhưng không có ai ngăn cản.

Ngồi trên thuyền, Robin hai chân nghịch nước một bên hỏi, "Đại ca, chúng ta đi đâu?"

Ân, chúng ta đi biển Đông.

Robin trừng mắt một cái, lại lắc đầu không nói, dù sao Kenji đi đâu nàng đi đấy là tốt.

Sao vậy tiểu Robin.

"Khi nào chúng ta bắt đầu đi biển Đông ca ca?"

Chúng ta chẳng phải vẫn đang đi sao?.

"Cái này... Không biết có nên nói hay không nhưng... Không có ý tứ, đại ca đang đi nhưng là hướng Bắc."

Hắc... Kenji âm thầm chửi mẹ nó, cuối cùng không còn cách khác, đành cho Robin dẫn đường.

Tốc độ thuyền được Kenji thôi thúc chạy rất nhanh, so với thuyền chiến nhanh hơn nhiều, bởi kích cỡ nhỏ.

Quan tài??? Không biết ai lại thả quan tài trôi trên biển đâu,... Không đúng, còn có người.

Xa xa môt chiếc bè kiểu dáng giống như quan tài, còn có thập giá ở đó, đang di động ngược hướng Kenji, hẳn sẽ đụng độ.

Mihawk?? Tại sao lại ở đây... Không nghĩ sau hai năm hiện tại lại.

Hai thuyền nhanh chóng gặp.

Đã lâu không gặp.

"Đã lâu không gặp." Người kia cũng tùy tiện trả lời, giống kiểu trả lời một câu phí vài triệu berry.

Ngươi vẫn là ít nói nha, giao thủ một chiêu thế nào?

Mihawk ánh mắt lại tràn ngập chiến ý, bất quá lại nhanh tắt,"không được, ta có hẹn với một người giao thủ."

Shanks sao?

"Ngươi biết hắn?"

Trước kia từng cùng với hắn chung đụng một chỗ một thời gian.

"Ra vậy, tại sao ngươi biết ta định giao thủ với hắn, hắn nói sao?"

Tùy tiện đoán mà thôi,ta nghĩ thế hệ trẻ như ta và ngươi, nếu mục đích không phải giao thủ với ta lời nói hẳn chỉ còn hắn.

Nói xong lời này Kenji không khỏi tự cảm thấy buồn nôn một ngụm, khó nghĩ đến hiện tại mình cũng có thế trang bức được lời này.

Cũng may tên kia cũng không để ý.

"Cũng đúng, đây là."

Đây là muội muội ta! Không giống sao.

"Xin lỗi, lời nói thật mà nói kì thực không chút nào giống."

Khích khích... Robin ngồi cũng bị chọc cười.

Vị đại ca này tốt, ta tên Robin vừa được Kenji đại ca nhận nuôi.

"Ra vậy..., Kenji hi vọng lần sau có thể gặp mặt, lần sau nhất định phải đánh một trận."

Tạm biệt... Kenji cũng không có ý muốn tiếp tục câu chuyện, thúc dục thuyền tiếp tục phi nhanh, rất nhanh nhìn lại đã không còn bóng Mihawk.

"Đại ca, phía trước có thuyền..."

Ân đã thấy, tiểu Robin đói chưa, ta lên thuyền này ăn.

"Đại ca, ngươi quen biết họ sao."

Không có, nhưng hẳn trên có thức ăn, quên rồi sao đại ca nhưng là thợ săn hải tặc.

"Keng." Nhiệm vụ phụ tuyết nhấn chìm tàu phía trước.

Tưởng thưởng: 1000 điểm tích lũy.

Nhiệm vụ thất bại trừng phạt: không có trừng phạt.

Hoàn thành trong 30 phút.

Sờ sờ đầu có chút khó hiểu, hôm nay hệ thống bị lỗi hay sao, vậy mà không có trừng phạt.

Sờ sờ đầu Robin, đợi ca ca một chút rồi quay lại.

"Ân."

Kenji trực tiếp nhảy xuống nước, nhưng vẫn nhẹ nhõm đạp lên tiến về thuyền phía trước.

Thời gian chạy, Kenji dùng ngưng trệ, ngưng lại các hạt phân tử nước, nên có thể dễ dàng đạp lên.

Robin ở một bên nhìn say xưa như ngốc, chỉ nghe thấy trên chiếc thuyền từng tiếng hét chói tai, lại thấy Kenji nhảy ra đạp nước về phía mình, trên tay đã có một túi xách.

Đợi Kenji về đến thuyền nhỏ, Chiếc thuyền kia ầm ầm sụp xuống chìm nghỉm xuống đáy biển.

"Ca ca, túi sách kia là thức ăn sao,"

Không phải, ngươi nhìn.

Kenji mở túi xách ra, bên trong thình lình là một quả hết sức kì lạ, còn tràn đầy hoa văn, quả màu tím bên ngoài từng mảng giống giot nước trong giọt nước là vòng xoáy.

"Đây..., Giống như quả trước đây ta ăn."

Ha, đây là trái ác quỷ, trước kia tiểu Robin ăn là trái khác, bất quá không sai biệt lắm thuộc về một dạng.

"Quả này nhưng là rất khó ăn, đặc biệt miếng thứ hai."

Đúng là rất khó ăn, bất quá quả này chỉ có tác dụng miếng đầu tiên, ta cắn xong một miếng quả này sẽ trở thành một loại quả bình thường cho dù hình dáng vẫn kì lạ đi nữa, đặc biệt rất là khó ăn.

Còn thức ăn thì không cần lo, tựa như ảo thuật môt dạng, trong tay Kenji không biết lúc nào xuất hiện một chiếc đùi thịt thơm phức đưa cho Robin.

"Đại ca, ngươi không ăn sao, nếu còn một miếng mà nói Robin có thể nhịn."

Ha ha, khẽ vuốt đầu Robin Kenji cũng tùy tiện biện lí do ăn rồi, tu luyện Tiêu Diêu Công bản thân đã sớm không cần ăn uống, chỉ là muốn thì vẫn có thể ăn mà thôi.

Hệ thống, xem hộ ta trái cây này.

"Keng," tra xét thành công.

Trái ác quỷ: Yami Yami No Mi

Hệ Logia.

Trái cây mang đặc điểm của bóng tối, có thể hấp thu trái cây khác, khắc chế sức mạnh loại khác, ngoài ra tùy người khai phá.

Có thể hối đoái 100000 điểm tích lũy.

Wào!!!! Lại là trái bóng tối, nhìn hàng điểm tích lũy mà xem một trăm ngàn điểm!!!

Đổi...đổi ngay.

"Tích", đổi thành công điểm tích lũy hiện tại là 109000.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.