Nhìn hải quân tán loạn trên thuền Akainu thì mặt âm trầm nhìn xuống lỗ thủng bên trong nước đang tràn vào, Kenji ở xa xa quan sát hai tay chắp lấy bắt đầu thay hải quân mặc niệm.
A, Hên nhé... Cơ bản chiếc thuyền định chìm xuống, thì mặt biển bỗng chốc thổi gió lạnh tản ra đập vào mặt Kenji, nước biển xung quanh chiến hạm cơ hồ toàn bộ bị đóng băng.
Kuzan Aokiji... Thảo phạt Ohara nhưng cần dùng đến hai người này cơ, hải quân không khỏi quá khoa trương a.
Nhìn qua đây!!! Kenji nhíu mày, ta đã chốn đi xa vậy đừng bảo vẫn nghĩ là ta làm nhé, mà có nghĩ thì chúc mừng, trả lời đúng rồi.
Aokiji bước đi từ từ đến đây, mỗi một bước chân nước bên dưới sẽ bị đóng băng đến đấy, còn cách Kenji 5m khoảng cách.
"Ngươi làm?"
"Không phải!" Kenji không khỏi trong lòng ôm đầu một hồi, đã bao giờ gặp ăn trộm nói là mình ăn chộm bao giờ chưa.
"Vết thủng trên thuyền là do kiếm tạo thành, ngươi lại là cường đại kiếm sĩ, bình thường không có cách phá vỡ lớp tràng thuyền bên dưới, ngươi cứ nói đi."
Kenji âm thầm gật đầu, so với Akainu, Aokiji xứng đáng làm thủy sư đô đốc hơn nhiều đầu óc dùng được sức mạnh cũng không kém Akainu nhiều lắm, Akainu đầu toàn cơ bắp vậy mới nói đó là bất hạnh của hải quân.
Trước kia ta bị các ngươi bắn lén một viên đại bác, giờ ta chém lén một kiếm, vậy là công bằng, không phải sao! Kenji thấy thế cũng không ngại nói thẳng luôn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-thu-nguyen-chuong-khong-gia/2884018/quyen-1-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.