Rượu hậu thất thân. Trương Ngọc Văn chưa bao giờ nghĩ đến cái loại chuyện này có ngày lại rơi trên đầu mình.
Trời sáng, bụng đói kêu vang khiến cậu mở mắt tỉnh dậy, Trương đại thiếu nằm trên giường giật giật, lập tức cảm thấy thân thể có chút không đúng. Cả người đau nhức, đặc biệt vòng eo cứ như bị gãy, đau đến nỗi khiến cậu muốn mắng người.
Mà ở một địa phương khác, cậu khẽ động chân cũng cảm giác được một trận ma sát đau nhức, hiển nhiên cũng là một mảnh sưng lên hoàn toàn thảm hại.
Cậu từ cái thảm trạng này cố nhớ lại chuyện gì đã xảy ra, trừng mắt một lúc mới thanh thanh tỉnh tỉnh mà nhớ lại sự thật không thể trốn tránh.
Muốn làm thợ săn lại bị con mồi săn lại, Trương Ngọc Văn thật sự muốn ném nát đồ.
“Tỉnh?” Phía sau đột nhiên phát ra âm thanh của Lục Thành. Trương Ngọc Văn chấn động, đột nhiên xuất ra một thân mồ hôi. Cậu không muốn quay đầu lại, không muốn đối mặt với sự thật bản thân bị cái người này ăn kiền mạt tịnh, nhưng không có cách nào, nam nhân đã tiến đến ngồi bên mép giường.
“Trương Ngọc Văn, ” Lục Thành gọi cậu, một tay vén lên tóc bên tai cậu: “Nếu như cậu không nhớ rõ chuyện tối ngày hôm qua, tôi có thể nói cho cậu biết.”
Trương đại thiếu bỗng nhiên quay đầu lại: “Tôi kháo ────!!!”
Trương đại thiếu tâm bất cam tình bất nguyện xuống giường, được nam nhân đang mặc tạp dề kia hầu hầu hạ hạ, cuối cùng cũng ăn mặc chỉnh trang thành nhân mô cẩu dạng (ý chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-the-to-va-tinh-dich/1317626/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.