Cùng ngày hôm đó Bạch Phàm lập tức mua vé máy bay, sáng sớm hôm sau liền bay về thành phố Z, ở trên máy bay, hắn đã suy nghĩ rất nhiều, dù sao đưa Ân Duệ đến một thành phố hoàn toàn xa lạ như vậy thì nhất định lúc nào cũng phải đặt dưới mí mắt, vì vậy lựa chọn tốt nhất chính là đưa về nhà, nhưng lấy lý do gì để đưa về nhà? Cháu? Hù người khác thì có thể, chứ cha mẹ của hắn chẳng lẽ không biết rõ thân thích của mình? Bạn? Tuổi tác chênh lệch cũng quá lớn, càng không xong chính là Bạch Phàm hình như chưa từng dẫn bạn bè về nhà. Như vậy, con của bạn làm ăn? Cái này không tệ, Bạch Phàm vừa nghĩ vừa gật đầu.
Bạch Phàm đã thông báo với bà Bạch về chuyện quay về thành phố Z, cũng nói cho bà Bạch biết lần này hắn sẽ dẫn con trai của một người bạn cùng làm ăn quay về, trước kia (http://fynnz.wordpress.com/2012/02/09/nh%E1%BB%8B-phan-chi-nh%E1%BA%A5t-giao-ch%E1%BB%A7-ch%C6%B0%C6%A1ng-85/” o “Powered by Text-Enhance) hắn rất hiếm khi thông báo với bà Bạch thời điểm trở về, dù sao đón ở sân bay rất mất thời gian, nhưng lúc này hắn có lo lắng của chính mình, để cho cha mẹ ra sân bay đón Ân Duệ dù sao vẫn tốt hơn để hắn tự mình đưa Ân Duệ tiến vào nhà.
Xuống máy bay và làm xong thủ tục hải quan, Bạch Phàm có thể nhìn thấy bà Bạch và ông Bạch đứng ở cổng đón, hắn mỉm cười vẫy tay, sau đó dìu Ân Duệ bước qua.
“Đây là Ân Duệ sao, ấy da, bộ dạng của đứa nhỏ thật là điển trai mà.” Bởi vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-phan-chi-nhat-giao-chu/3253920/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.