Khi Ảnh Thất phát hiện có chuyện không thích hợp, thời gian trôi qua đã lâu, Ảnh Thất nghi ngờ nghe tiếng nước chảy liên tục, trong lòng cảm thấy kỳ lạ, vì sao đã lâu như vậy mà vẫn chưa chấm dứt, nhưng xuyên qua phiến lá cây vẫn nhìn thấy bạch y, Ảnh Thất cũng không tiện đến gần để xem xét, chỉ có thể giương giọng gọi, “Giáo chủ.”
……
Lần đầu tiên không được đáp lại, Ảnh Thất cau mày, tiếp tục tăng thêm âm lượng, “Giáo chủ?”
Đến lần thứ hai vẫn không được đáp lại, ngay cả tiếng nước vẫn không hề có gì biến hóa, Ảnh Thất tái mặt, biết đã có chuyện xảy ra, hắn nhanh chóng nhảy vào bụi cây, vừa đẩy ra cành lá ngăn trở tầm mắt thì chỉ thấy bạch y bào trống rỗng treo trên cành cây cùng với ống trúc vẫn đang chảy nước. Sắc mặt lập tức trở nên khó coi, hắn vội vàng đuổi theo.
Tuy rằng khoảng cách thời gian không lâu, nhưng muốn tìm một người trong rừng cây rậm rạp cùng với bầu trời tối đen như mực như vậy thì cực kỳ khó khăn. Hơn nữa Bạch Phàm rất cẩn thận, Ảnh Thất không thể tìm thấy dấu chân dưới đất.
Ảnh Thất dùng sức đấm lên thân cây cổ thụ ở bên cạnh, thầm hận chính mình sơ suất, hắn nhìn vào bóng đêm mờ mịt, vẻ mặt lại trở nên kiên định. Người nọ không thể chạy ra khỏi sơn cốc này, chỉ cần chưa rời khỏi sơn cốc này thì nhất định hắn có thể tìm được, Ảnh Thất không hề lãng phí thời gian, hắn chọn ra một phương hướng rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-phan-chi-nhat-giao-chu/3253903/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.