Bạch Phàm nghiêm túc nghiên cứu quyển sách cơ quan thuật, có thể nói là mọi chuyện đã sẵn sàng, nếu để cho hắn đi vào thạch thất kia (http://fynnz.wordpress.com/2012/01/15/nh%E1%BB%8B-phan-chi-nh%E1%BA%A5t-giao-ch%E1%BB%A7-ch%C6%B0%C6%A1ng-54/” o “Powered by Text-Enhance) thì hắn tin tưởng có thể dựa vào kiến thức đã học được để mở ra gian mật thất được che giấu ở bên trong.
Nhưng khi làm ra quyết định này thì hắn lại cảm thấy chột dạ, dù sao cũng là chuyện mà Ân Duệ không muốn cho hắn biết, hắn tự tiện đi tìm tòi như vậy thì có thể làm cho Ân Duệ bị mất hứng hay không.
Đáng tiếc cho dù cảm thấy có lỗi với Ân Duệ thì Bạch Phàm cũng không từ bỏ quyết tâm, nghi vấn đó đã xoay quanh trong lòng hắn từ rất lâu, thật sự nếu không biết được bên trong mật thất là cái gì thì sớm muộn chuyện đó sẽ trở thành khúc mắc đối với hắn, chỉ là đi nhìn một chút, chỉ là lặng lẽ liếc mắt một chút mà thôi, Bạch Phàm tự nói như vậy với mình.
Sau khi chuẩn bị tốt tâm lý, vào một buổi tối, Bạch Phàm lặng lẽ đi về phía rừng trúc, đương nhiên cũng không phải không dẫn theo người, dù sao cũng không thể bỏ lại đám ám vệ, về phần Ảnh Thất, người này cũng có lòng trung thành ngang bằng ám vệ, đương nhiên cũng mang theo.
Ảnh Thất trầm mặc đi theo sau Bạch Phàm, hắn cảm thấy rất hiếu kỳ khi Giáo chủ rất ít khi xuất môn vào ban đêm mà lúc này lại vội vã như thế, nhưng khi phát hiện Giáo chủ đi vào con đường nhỏ quen thuộc, hơn nữa càng lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-phan-chi-nhat-giao-chu/3253890/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.