Bạch Phàm đi vào hang động nhốt Ân Nam Hàn, vẫn như bình thường, hắn lấy ra chiếc bánh trung thu rồi đặt trước mặt Ân Nam Hàn, đã lâu rồi Ân Nam Hàn không để ý đến Bạch Phàm, hiện tại vừa nhìn thấy bánh trung thu thì lại lộ ra một chút sửng sốt.
“Đã đến trung thu.”
“Trung thu?” Khóe miệng của Ân Nam Hàn nhếch lên một độ cong trào phúng, “Hiếm thấy ngươi có lòng, hiện tại còn nhớ rõ mà đến mừng trung thu với ta.”
Từ lâu Bạch Phàm đã quen với thói khiêu khích châm chọc của Ân Nam Hàn, hắn không để ý đến thái độ của Ân Nam Hàn mà chỉ cầm lấy một miếng bánh trung thu, “Dựa theo khẩu vị của ngươi để làm, nếm thử xem.”
Ân Nam Hàn lạnh lùng nhìn Bạch Phàm sau một lúc, lại nhướng lên hàng lông mày dưới thái độ thờ ơ của Bạch Phàm, cuối cùng hắn thản nhiên tiếp nhận cái bánh trong tay của Bạch Phàm, chậm rãi cắn một miếng, nhân đậu đỏ mềm nhuyễn, quả thật là hương vị mà hắn thích.
Bạch Phàm thấy Ân Nam Hàn ăn bánh trung thu thì liền đem nước đặt ở bên cạnh, nhân tiện kiểm tra vết thương cho Ân Nam Hàn, kỳ thật hắn không quen nhìn mái tóc của Ân Nam Hàn, nhưng vì không muốn để Ân Duệ phát hiện có điểm dị thường nên hắn cũng không giúp Ân Nam Hàn chải chuốt, mà cứ bảo trì tạo hình như Sadako.(sadako=nhân vật cô bé ma trong phim the ring)
Sau khi Ân Nam Hàn ăn xong bánh trung thu thì Bạch Phàm liền dọn dẹp và thu thập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-phan-chi-nhat-giao-chu/3253887/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.