Đa số các thương nhân bị hấp dẫn bởi viên ngọc bích lấp kín vết rạn lúc trước đều rời đi, chỉ còn lại một số ít vẫn đứng tại chỗ tiếp tục xem hòn đá da cát đen của Bạch Phàm.
Người tách thạch bắt đầu cắt một lớp ở mặt trên, sau khi cắt xong một lớp thì nhìn thấy một chút vết rạn, đi theo đường cắt, máy tách thạch chậm rãi mở ra, một nhát cưa đi xuống, vẫn là đá, Bạch Phàm đứng yên bất động, bởi vì hắn biết khu vực dị thường kia (http://fynnz.wordpress.com/2011/12/25/nh%E1%BB%8B-phan-chi-nh%E1%BA%A5t-giao-ch%E1%BB%A7-ch%C6%B0%C6%A1ng-12/” o “Powered by Text-Enhance) nằm ở bên trên phía tay phải, bây giờ vẫn chưa cắt đến nơi đó.
Nhát cưa thứ hai đi xuống, “Thấy màu xanh rồi, lại thấy màu xanh rồi.” Có người bất ngờ reo lên. Nhất thời đám thương nhân vẫn chưa đi xa liền nhốn nháo quay lại.
Người tách thạch cũng lộ ra một chút kinh ngạc, hắn không ngờ hôm nay lại liên tiếp tách ra hai viên ngọc bích, động tác của hắn nhất thời trở nên chậm rãi. Nhìn nửa viên ngọc thạch trong suốt dần dần lộ ra nguyên hình, Bạch Phàm thở phào nhẹ nhõm, kích thước cũng giống như lúc hắn đã thăm dò, to bằng quả trứng chim, hơn nữa bề mặt cũng không có vết rạn, có vẻ đầy đủ, nhưng mặc dù như thế thì Bạch Phàm vẫn không biết rõ giá trị của viên ngọc bích này, chỉ có thể lắng nghe các thương nhân nghị luận.
“Giá cao a, thuộc loại ngọc băng, hơn nữa cũng không có tỳ vết.”
“Đúng vậy, không biết viên đá này lúc đầu yết giá bao nhiêu, nếu bỏ ra dưới ba mươi ngàn thì lời to
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-phan-chi-nhat-giao-chu/111530/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.