Quế Tư Hạ đưa tay lên lau đi nước mắt cho Tử Kì,bọn cô cũng chỉ là những đứa trẻ chưa lớn vẫn chưa đủ sức để bảo vệ bản thân.Cũng không thể ngăn trạnh được những điều này .
Vừa ngước mắt lên Tử Kì chỉ trông thấy khuôn mặt trắng nõn không có cảm xúc gì của Tiểu Hạ thì lại càng đau lòng hơn.Cô nàng vội vàng lau nước mắt cố nhịn cảm xúc của bản thân lại.Như vừa sực nhớ đến điều gì đó.
Tử Kì liền đưa túi giấy nhỏ hướng về phía của Tiểu Hạ mà cất giọng.
-Là đàn anh vừa nãy đưa cho cậu đó,anh đó còn mua hẳn hai phần cơm luôn.Chu đáo quá,người quen của cậu sao.
Tầm mắt cô di chuyển về túi giấy kia thì mới nhớ tới Ngụy Đông Lộ ban nãy còn cõng cô tới đây.Đây cũng không phải là lần đầu cô nhận được đồ từ anh,quả thật anh ấy là một người rất tốt là cực kì tốt bụng.
-Ừm anh ấy là người nhà của Ngụy Gia mà,tớ có tiếp xúc qua vài lần rất tốt bụng.
Đồ ăn cũng đã mua rồi Tử Kì cũng nhận trong tay không thể trả lại được nữa.Lần sau cô sẽ lại làm bánh nếp để cám ơn vậy.Trước đây cô cũng hay cho Ngụy Đông Lộ bánh nếp mình làm, anh ấy còn khen ngon nữa.
-------------------
Thời gian nghỉ giải lao cũng kết thúc cô cùng Tử Kì cũng quay trở về lớp học của mình.Vào đến lớp ngoại trừ những ánh mắt xem trò hay ra thì cũng không một ai lại gần hỏi thăm gì cả.
Họ như thể vụ việc ban nãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-gia-thuong-em/2745011/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.