Khúc Uyển vừa trông thấy con trai đi vào phòng khách thì liền đứng lên đi về phía của anh.Khuôn mặt của bà xinh đẹp diễm lệ,đã có tuổi tác rồi nhưng vẫn giữ được nét đẹp vốn có của mình.Nói đúng hơn là lão hóa ngược.
Bà ôm lấy cánh tay của con trai,giọng nói mềm mại vang lên.
-Nay đi chơi có vui không con?
Vừa ngồi vào vị trí bà dẫn đến anh liền nghe câu hỏi thì hơi khựng lại nhớ đến nụ hôn ban nãy dành cho Quế Tư Hạ thì khẽ mỉm cười.Nụ cười không dễ phát hiện ra vì nó chỉ diễn ra chớp nhoáng liền được anh thu về.Ngụy Tư Đằng nhẹ giọng đáp lại bà.
-Cũng được ạ.
Nói xong anh hướng về phía Tịch phu nhân gật đầu chào hỏi.
-Ôi dào,lâu rồi mới gặp lại con đấy Tư Đằng.Sao mà càng lớn lại càng đẹp trai thế kia.
-Bác quá khen ạ.
'...'
Anh chỉ nở nụ cười như đáp lại.Đối với những lời khen như này thì anh nghe như cơm bữa.Với tính tình cao lãnh này của anh thì lại càng không muốn đáp lại nhiều.Tính cách của anh vốn đã vậy,chỉ khẽ cười lấy lệ rồi thôi.
Thiếu nữ ngồi kế bên Tịch Phu Nhân là Tịch lạc.Cô vẫn đoan chính mà ngồi yên,trên gương mặt không có lấy một yếu điểm nào là không thích hợp.Điển hình cho mẫu tiểu thư nhà giàu đúng mực.
Bầu không khí có hơi mất tự nhiên Tịch Lạc liền đi lại vị trí kế bên của anh,đưa tay với lấy ấm trà cất giọng mềm mại như bông.
-Tớ rót trà cho cậu nhé.
Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-gia-thuong-em/2744981/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.