Thực chất là cô muốn hỏi anh về nụ hôn kia có ý gì nhưng mãi mà chẳng thể mở lời được.Khung trò chuyện của cả hai đều như ban đầu,không hề có đoạn tin nhắn nào cả.
Suốt mấy ngày qua cô đã phải chạy trốn anh mệt mỏi như nào.Hễ mà trông thấy anh thôi thì hình ảnh ngày hôm đó lại hiện về,cảm xúc như vừa mới nãy mà khiến mặt cô đỏ bừng rồi.
Cô cảm thấy sợ hãi với cảm xúc đó của bản thân.Càng ngày cô lạo càng vượt quá giới hạn của bản thân.Lại càng sợ hãi hơn sẽ ra sao nếu bản thân mình bị cuốn vào thứ tình cảm không có kết quả đó.
Hôm nay là ngày dã ngoại của trường tổ chức,tất nhiên cô cùng Tử Kì đều tham gia.Tham gia còn được cộng điểm nữa đấy,học sinh giỏi như bọn cô sẽ không bỏ lỡ đâu.Với lại thời gian này cô đã rất căng thẳng bây giờ là lúc nên thư giãn thôi.
Tử Kì tay sách vali,mắt vẫn nhìn vào di động.Đột nhiên cô nàng hét lên rồi lại đưa tay che kín miệng,Quế Tư Hạ đang chỉnh lại áo khoác ngoài của mình.Ngoài trời hôm nay khá lạnh,lại còn cắm trại ngoài trời,cơ thể cô chịu lạnh kém lắm.Cô nhìn sang Tử Kì nhỏ giọng hỏi.
-Sao thế?
-Này này cậu mau nhìn lịch trình đi.
-Hôm qua tớ xem rồi.
-Không phải,cái này mới bổ sung thêm.
Cô đưa mắt nhìn vào màn hình di động của Tử Kì,vừa đọc xong thông báo thì không cần cô hốt hoảng thì mọi người xung quanh đã rầm rì lên rồi.
-Oaaa,lớp mình vậy mà xếp chung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-gia-thuong-em/2744980/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.