Ngụy phu nhân nhẹ bước chân đi ra ngoài ban công,đây là khu vực được xây riêng biệt.Không gian mở,xung quanh được bày trí nhiều chậu cây lớn nhỏ.Ngoài ra còn có riêng một góc nhỏ để ăn uống.
Tiến đến chiếc ghế bên cạnh của con trai,bà nhẹ nhàng ngồi xuống.Phong thái của bà rất uyển chuyển,từng cử chỉ hành động đều nhẹ nhàng thướt tha.Đối với đứa con trai này thì bà vẫn luôn mở miệng nói chuyện trước.
-Con bé Tịch Lạc đâu rồi.
-Con không biết ạ.
'....'
Sao mà cái tính thờ ơ này học ở đâu ra không biết,ít nhiều cũng nên quan tâm vị hôn thê của mình đi chứ.Ngụy phu nhân chỉ đành thở dài,bà đưa giấy thông báo về phía của anh.
-Ngày mai con phải đi Bắc Kinh sắp xếp lịch học,mẹ đi cùng con nhé.
Anh dời mắt khỏi cuốn sách trên tay,gập nó lại để gọn qua một bên.Trên tay anh đang cầm lấy tờ giấy màu vàng xẫm,in đậm những nét chữ đen gọn gàng.Là quá trình từng bước để nhập học.Mọi thứ anh đều đã chuẩn bị hoàn tất cả,một mình anh có thể xử lý được tất.Đường dài,vẫn nên để mẹ ở nhà.Anh nhẹ hướng tầm mắt về phía mẹ của mình.
-Con tự đi được ạ,mẹ đừng lo.
-Vậy...Để con bé Tịch Lạc đi cùng nhé.
Bà chỉ vừa dứt câu thì sắc mặt của anh liền trầm xuống,biết ngay thằng con trai này nhà bà không thích mà.Không cần bà lên tiếng thì liền nghe giọng điệu thờ ơ kia của anh.
-Con muốn đi một mình.
-Rồi rồi tùy con.Con mau đi xem con bé Tịch Lạc ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-gia-thuong-em-2/3325112/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.